Tô thị Trạch Viện , bên trong thư phòng, Mạc Hiển Tích lão nhân đang xoạt xoạt nâng bút viết nhanh, thần thái tập trung, thư pháp như rồng bay phượng múa.
Từ ngày bị bãi chức thượng thư, lão Mạc tâm lý ngược lại càng như nhẹ gánh, tâm cảnh tốt đẹp, chữ viết càng thêm phần nhẹ nhàng khoái hoạt.
Đặt xuống cấy bút viết, chợt thấy lão quản gia nói có người muốn gặp bản thân, lão Mạc có phần nghi hoặc liền hỏi lại.
- Phúc Bảo, người nói có ai muốn tìm ta?!
Thời cổ đại bình thường khách nhân muốn gặp mặt gia chủ trước phải dâng lên Bái Thiếp để gia chủ có thể sắp xếp thời gian, sau mới báo lại ngày giờ báo phỏng.
Thậm trí nếu bái thiếp quá nhiều, chuyện vị trực tiếp cự tuyệt hoặc khách nhân bị gia chủ quên lãng là chuyện bình thường.
Lão Mạc nay một giới bạch thân, không có còn nhiều quy củ như trước, thế nhưng xuất thân là người học vấn, tự nhiên có nề nếp gia giáo riêng.
Hiện tại thời gian đã là tối muốn, khách nhân lại là khách không mời, lão Mạc hoàn toàn có thể trực sai quan gia tiễn khách
Phúc Bảo theo hầu Mạc phủ lâu năm, tự nhiên nám rõ tính cách của Mạc Hiển Tích, thế nhưng kẻ đến lại đặc biệt, không thể xét theo lệ thường, không chần chờ bao lâu, lão chắp tay kính cẩn đáp:
- Bẩm lão gia, là Dương Đoa Hoa nữ tướng nói có việc khẩn cấp xin gặp!
“Dương Đoan Hoa?”
“Việc khẩn cấp muốn tìm ta?!”
Mang theo tâm trạng nghi hoặc, Mạc Hiển Tích trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360720/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.