Đại yến kéo dài ở giữa thường sẽ có tràng nghỉ ngơi, thọ điển lần này cũng tương tự, sau khi bốn vị Đạo Nhân của Trấn Vũ Quán lên đài biểu diễn xong xuôi, ý đồ của “điềm lành” cũng đã được thể hiện ra trước bàn dân thiên hạ thì Bệ Hạ dường như cũng chẳng còn mặn mà gì nữa.
Sau khi hồi chuông báo nghĩ kết thúc, Bệ Hạ cùng đám phi tần hoàng thất dẫn đầu rời khỏi Chúng Tiên Đài, trước lúc đi, tiểu công chúa còn len lén ngó qua một vòng, khi không thấy người cẩn tìm đâu cả thì kiều nhan hiện lên vệt thất vọng.
Ngô Thanh Trà bên cạnh nhìn sang chỗ chị họ, lén bĩu môi một cái rồi vươn tay nhỏ, niềm nở kéo Lý An Bình rời đi, một đỏ một vàng tựa như hai con thần điểu thướt tha đi mất, đám thiếu gia công tử tham gia điển lễ bên dưới cũng theo đó mà dõi mắt nhìn theo cặp hoa tỷ muội này không chớp.
Hai nụ hoa xinh đẹp vừa mới hé mở, thật không biết phúc khí cho tên cẩu tử nào đây?
Lúc này, lão Nội Thị Ngô Quý Thường cũng trở lại bên cạnh Bệ Hạ, Nhân Tông khi biết trước đó họ Đỗ len lén chuồn đi thì cũng chỉ có thể lắc đầu bật cười, sau thì thấp giọng nói với lão thái giám điều gì đó.
Gã hồng y thái giám Từ An đứng gần đó, thoạt đầu còn muốn vểnh tai lên nghe lỏm, bị Ngô Quý Thường lườm cho một cái thì lại ngoan ngoãn trở về với phận sự của mình.
Y hướng về chỗ chúng quan, cao giọng hô:
- Bệ Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360710/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.