Thăng Long.
Khi ngày Thọ Điển của Bệ Hạ càng lúc càng tới gần, một lệnh từ phía truyền đi xuống, các loại sòng bạc cùng Thanh Lâu tại kinh tạm thời đóng cửa.
Di Hoa Lâu tự nhiên cũng không phải ngoại lệ, nhân tiện đợt này, Hoa Nương liền thay mặt Đỗ Anh Vũ đi qua để kiểm tra lại sổ sách một lượt.
Hơn một năm không gặp, nay Hoa Nương đột ngột đi đến khiến lão ma ma có chút sửng sốt, nhìn tiểu yêu nữ ngày nào giờ phỏng phao thấy rõ, lão ma ma nặn ra một nụ cười công nghiệp, vội vàng tiếp đón, nói:
- Hoa Chủ Tử, ngài cuối cùng cũng chịu đến nhìn tiện nô, nhìn chúng tỷ muội...
Nghe giọng nói liền cảm thấy bên trong chứa đựng biết bao khẩn thiết, biết bao mong cầu.
Tự nhiên Hoa Nương biết tất cả đều là diễn, nàng khẽ liếc mắt liền nhận ra.
Diễn biến tiếp theo hẳn sẽ là một trận kể lẻ, than thân trách phận bổ nhào đi xuống, có điều Hoa Nương nàng không ăn cái bộ này, cũng không có nhiều thời gian để nàng hợp diễn, không nói không rằng, nàng một tiến lên thẳng lầu thượng, trở về căn phòng quen thuộc, ngồi lên bộ bàn ghế quen thuộc, thẳng thừng yêu cầu lão ma ma kia mang sổ sách tới đây.
Dựa vào giấy tờ mà nói thì so với trước kia, Di Hoa Lâu một năm gần đây làm ăn không tệ, dựa vào quan hệ của Đỗ Anh Vũ, các nàng từ chỗ Hồng Hạc Lâu thu được không ít lợi ích, ít nhất xà phòng phấn son các nàng cũng được giảm giá đến phân nửa, phúc trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360696/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.