Giang sơn mỹ nhân xưa nay luôn là một vấn đề nan giải.
Nhưng với Đỗ Anh Vũ thì cảm thấy không quá khó để lựa chọn.
Sắc đảm bao thiên Đỗ tiểu tặc tự nhiên chọn Mỹ nhân...
Đặc biệt là loại Mỹ nhân mang theo Giang Sơn thì sao phải nghĩ!
Hắc hắc, trước nhượng bộ ném ra Khâm Liêm, thu về Bạch Phú Mỹ Lý An Bình, sau đó lại để cho nàng tới chỗ ông bô, một khóc hai nháo ba treo cổ đòi đất phong tại Khâm Liêm, cứ như thế không phải cái gì của mình thì vẫn phải chở về với mình hay sao?
Đương nhiên đó chỉ là những suy nghĩ thuần tuỳ cho vui.
Đỗ Anh Vũ hắn muốn công chúa là vì tình cảm, nào có một tia vụ lợi gì đâu?
Lần này nói ra yêu cầu vốn dĩ Đỗ Anh Vũ chỉ là thăm dò một chút, thế nhưng không phải là không có thu hoạch.
Ít nhất Đỗ Anh Vũ hắn là có thể nhận được ra hai vấn đề.
Thứ nhất chính là Bệ Hạ hắn đã lưỡng lự...
Không sai, ngay khi bản thân nói muốn tiểu công chúa, Bệ Hạ hắn đã ngập ngừng, dù chỉ là thoáng chốc nhưng đã là đã...
Uhm, còn vấn đề thứ hai là Bệ Hạ lực tay vẫn rất mạnh, đánh người vẫn rất đau, sức khỏe vẫn rất tốt, vẫn có thể đánh Đỗ Anh Vũ được thêm được 10 năm nữa.
Đỗ tiểu tử ôm đầu máu lui lui ra phía xa, khuôn mặt u oán pha chút sợ hãi như thể muốn nói “ngươi chớ tới đây.”
Nhân Tông tự nhiên không quan tâm, mắt rồng vẫn như cũ liếc sang, hắng giọng quát:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360684/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.