Vụ án lương thuế bị đánh cướp kì thật không liên quan gì đến Đỗ Anh Vũ.
Hàng không phải hắn vận chuyển, cũng không xảy ra trên lãnh địa của hắn, vậy nên ngay từ đầu thái độ của họ Đỗ chỉ là bàng quan xem kỳ biến.
Uhm!
Lấy đó làm đề tài cho đám thuộc hạ bàn luận không không tệ.
Thế nhưng suy luận chung quy cũng chỉ dừng lại ở mức suy luận.
Thuyết âm mưu thì có rất nhiều, chỉ là một khi không có bằng chứng thì không thể buộc tội người khác, các đó là quy tắc cơ bản.
Đỗ Anh Vũ kéo ba tên này lại, không ngừng dẫn đạo để bọn hắn tự mình suy nghĩ, tự mình nói ra rồi phủ định lẫn nhau, rồi lại tiếp tục lặp lại như vậy, chung quy là để rèn cho bọn hắn thói quen tư duy...
Người chỉ biết nhất nhất nghe lệnh cuối cùng cũng chỉ có thể làm mãnh tiến tiến phong, cổ nhân có câu tướng tại ngàn dặm không phải tuân lệnh vua, người có tư duy toàn cục mới có cơ may vươn lên làm soái trấn giữ một phương.
Trần Kình tiền thân Hải Kình Vương, Phỉ tặc lớn nhất tại Bổ Hải Khấu, theo Đỗ Anh Vũ sớm nhất, cũng là kẻ trung thành nhất... Đỗ Anh Vũ tất nhiên gửi gắm vào hắn nhiều kỳ vọng nhất.
Phạm Thiết Hổ thì đặc biệt hơn vì họ Phạm là anh họ đằng ngoại của của Đỗ tiểu tử, có thân thế tốt nhưng từ nhỏ đam mê võ nghệ, hắn là kẻ hào sảng, nhân nghĩa chính trực, biết cách đối nhân xử thế, mặc kệ là quý tộc hay bình dân khi tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360678/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.