“Phía nam một cái trọng án, lại để cho một cái nho nhỏ Đặng gia một mình cõng nồi?”
“Bệ Hạ thọ lễ lần này thế mà lại dựa vào Đạo môn tổ chức?”
“Mạc Hiển Tích lão nhân bị bắt lại là do Gián Nghị Đại Phu nhắm vào?”
Ba cái thông tin nhận được từ chỗ Lý Dương Quang khiến Đỗ Anh Vũ đầu nhỏ có chút loạn, nhất thời không phân tích được nhiều.
Chỉ mơ hồ cảm thấy tất cả đều là âm mưu.
Nghĩ đến đây, bất chi bất giác họ Đỗ bật cười...
Mọi sự đều cong cong cuốn cuốn, chốn quan trường xưa nay không phải là vậy sao?
Nếu đã không liên quan đến ta, cớ gì phải lao tâm khổ tứ, làm một cái tiểu mỹ nam ăn dưa quần chúng hóng chuyện không phải là tốt sao.
Thông suốt một hồi, Đỗ Anh Vũ liền nhẹ đầu, chân nhỏ lon ton bước ra khỏi Tụ Kim Lâu.
Vừa ra khỏi cổng, đương lúc chuẩn bị lên xe, hắn liền chú ý thấy xa xa xa đang một tổ hợp người đang ngược hướng mà tới.
Kinh thành chợp tối, Hồng Phường dòng người nhộn nhịp đi lại ngược xuôi, nhưng con mẹ nó cái tên đi đầu của nhóm người kia mặc một cây trang phục từ đầu đến chân một màu nõn chuối, tướng tá như tinh tinh thật sự là quá bắt mắt, muốn không chú ý cũng không thể nào.
Hơn nữa đi bên cạnh hắn lúc này còn có một người thân quen khiến Đỗ tiểu tử không thể làm lơ đi được, hắn liền vung vẩy cánh tay nhỏ, kêu gọi:
- Quách Vân, ta ở đây!
Quách Vân thấy có người gọi mình, ngoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360674/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.