Kinh thành, Hồng Phường, bên trong một toà lầu các, bên ngoài treo biển Chiêu Xuân Đường.
Dựa vào cái tên biển thì có thể khiến người ta nghĩ nơi này là một tòa dược đường nào đó, thế nhưng nó không phải nơi bán thuốc, chỉ đơn thuần là một quán trà bình bình không có gì lạ.
Diện tích không lớn, lầu các không cao, trang trí nhã nhặn, phong vị đơn giản, so với khắp nơi hào nhoáng tại Hồng Phường thì không có gì đặc biệt cả, chỉ là chủ nhân của nó lại không phải kẻ tầm thường.
Nguyễn Dương sau khi nghe tên hạ nhân báo cáo đầu đuôi mọi chuyện, gã thiếu niên xuất ra cái vẻ mặt trầm tư, tiện tay xua tên hạ nhân lui ra ngoài, hắn chợt lơ đãng liếc mắt sang tên thiếu niên ngồi phía đối diện.
Thiếu niên này mặt mày thanh tú, bạch y sạch sẽ, nhìn qua liền mang tới cảm giác kẻ này tương đối hướng nội, thuộc dạng con ngoan trong nhà hoặc một tên mọt sách, Nguyễn Dương nhìn gã thiếu niên hiện tại đang trong trạng thái xuất thần ngước mắt ngắm mây trời, bộ dạng tựa như người mất hồn liền lộ nụ cười khổ, nói:
- Anh họ, ngươi có nghe thấy gì không?
Thiếu niên áo trắng lúc này mới quay lại, hắn chẳng phải ai khác mà chính là chủ nhân Chiêu Xuân Đường, Nhị hoàng tử Lý Dương Xuân, khuôn biểu lộ rất nhạt, không hiện cảm xúc, đối với câu hỏi của Nguyễn Dương chỉ tuỳ ý đáp:
- Nghe thấy rồi, làm sao?
Nguyên Dương cau mày nói:
- Cái gì mà làm sao? Tên kia bôi đen ngươi như vậy, ngươi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360667/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.