Thời hiện đại có một câu nói, bàn nhậu anh em mới.
Tại sao nam nhân đều có gắng giải quyết mọi thứ trên bàn rượu?
Phải chăng vì có tửu có sắc làm người ta thống khoái, đồng thời khiến những quyết định cũng trở nên sảng khoái.
Hay khi thêm tí men vào người, cả người đều thêm dũng khí, dám làm mọi chuyện mà trước kia không dám, cũng mất đi sự cẩn trọng.
Đỗ Anh Vũ không chắc về đáp án, thế nhưng hắn biết trước mắt để nam nhân mở lòng tốt nhất chính uống rượu tâm sự, chỉ là...
Sự tình này cùng hắn có cái rắm liên quan!!!
Thật vậy, nhìn Thân Văn Nghị cùng Lê Viễn Sơn khoác vai bá cổ, xưng huynh gọi đệ tâm sự cùng nhau, Đỗ Anh Vũ chợt nhận ra bản thân ngồi đây giống như người thừa.
Tuổi nhỏ, lời nhẹ, bị người ta không coi trọng, Đỗ tiểu công tử cũng chỉ có thể nín nhịn mà đút miếng thịt nướng vào mồm.
- Tiểu tử, lại tới rót rượu... - Lê Viễn Sơn liếc mắt nhìn qua chỗ hắn, tuyệt không khách khí mà nói:
Con mẹ nó, lão già này.
Bố mày là tiểu nhị sao?
Đỗ công tử thật muốn lật bàn, chỉ là không biết làm sao thời khắc vừa hùng hổ đứng lên thì lại biến thành bộ dạng liếm chó xu nịnh, nghe đối phương qua loa nói về vấn đề “sắt” một cái là liền khúm núm:
- Ha ha, để ta, để ta, hai vị đại nhân cứ thoải mái chè chén, có tiểu tử bên cạnh hầu hạ đây rồi ha ha...
- Như thế... không ổn đâu! - Thân Văn Nghị lời nói tỏ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360656/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.