Tháng 8 năm Thiên Phù Duệ Vũ thứ 1 (1120)
Ngoài trời mưa vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại, mưa như trút nước khiến đất đai nơi này từ khô cằn hoá thành nhưng đống sình lầy, vô số đầm lầy mọc lên như nấm làm cho những con đường rừng trở nên chết chóc hơn bao giờ hết, việc băng qua rừng cây đột kích lúc này đã là chuyện không thể nào, dẫu cho đó có là những chiến binh vùng Sơn cước như là người Tráng đi chăng nữa.
Những con đường cái cũng chẳng khá khẩm hơn là bao khi mà nguy cơ sạt lở đất đá từ các dãy núi ven đường luôn thường trực, một số tuyến đường đất thì đã sạt lở rồi nhất thời khiến việc giao thông đi lại dường như ngưng trệ.
Tuyến đường thủy có lẽ có tuyến tường duy nhất miễn cưỡng có thể di chuyển thế nhưng vẫn luôn phải đề phòng vấn đề lũ quét khiến thuyền bè mất phương hướng bị cuốn trôi đi hay là va đập vào nhau.
Nói tóm lại, vào mùa mưa tại Quảng Tây thì tốt nhất không nên ra đường, ai đang ở đâu thì hay ở nguyên chỗ đó, mọi vấn đề dù muốn hay không thì đều buộc phải tạm dừng.
Vậy nên giữa Đỗ Anh Vũ và Cao Nghiêu Khanh hai phe này mới nhanh chóng đưa ra thỏa thuận đình chiến đến như vậy.
Tại Ung Châu thành, sau 3 lần chiến hỏa giờ thì đã hư hại nghiêm trọng, đặc biệt là khu vực phía Bắc do thiếu tu sửa mà các dãy nhà mục nát, sau trận hỏa hoạn tháng sáu cũng chỉ trèo chống được thêm một thời gian rồi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360590/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.