Lưu Kỷ lão nhân ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa, ngoái đầu nhìn về phía tây.
Thiên địa lúc này đã hoàn toàn an tĩnh, phía xa xa chỉ còn dư lại một ít bụi mù do Dao quân đi qua để lại, bụi bặm theo gió phiêu lãng bay lên tận trời, thật lâu không có tiêu tan.
Nhìn qua cảnh vật hiện tại thì đừng nói truy binh, một cái thám báo của quân Tống đều không thấy tăm hơi dấu vết, thế nhưng Lưu Kỷ vẫn cực kì cẩn trọng, cho người kiểm tra xung quanh một vòng rồi mới ra hiệu cho quân xuống đồi.
Hiện tại Tráng Quân tụ tập cũng chỉ còn lại một chút tàn quân, lực lượng so với quân Tống tại Tân Châu là quá chệch lệch, không thể chính diện đối địch vậy nên lui lại tính đường khác mới là cử chỉ sáng suốt.
Mặc cho việc Đỗ Anh Vũ vẫn là bị kẹt lại ở Tân Châu chưa rõ sống chết, bọn hắn là không thể trở lại được.
Việc này đành giao lại cho người khác.
- Đi thôi! - Lưu Kỷ thở dài, quay đầu ngựa, dẫn quân rời đi.
Lưu Quyền ôm lấy thương thế, cắn răng giục ngựa đuổi tới, đi song song bên cạnh cạnh lão, một đường trầm mặc không nói.
Nguy cơ trước mặt tạm thời được giải quyết, thế nhưng trận chiến vẫn còn chưa kết thúc.
Tráng Binh sau khi rời khỏi ngọn đồi này về sau thì rất nhanh rút khỏi khu vực Tân Châu, mục tiêu của bọn hắn chính là tiến đến bờ sông Uất Giang, tiếp đó thì một đường hướng Đông, nhắm thẳng đến thành Quý Châu mà chạy.
Theo kế hoạch của Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360585/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.