Tại ngoại vi thành Hợp Phố có một bến sông nhỏ.
Bên cạnh có một toà đình viện.
Bên trong bốn người hai đứng hai ngồi có chút trầm mặc, không khí gượng gạo phối hợp khung cảnh gió thổi quét lá phát ra tiếng xào xạc có phần vui tai thích mắt bên ngoài khiến tổng thể mọi thứ như đang diễn ra trong một bộ phim hài kịch
Bên trong đình viện, Đỗ Anh Vũ khuôn mặt làm ra vẻ tự nhiên để che dấu đi nội tâm hiện tại có phần hốt hoảng.
Đối diện với hắn là một nữ nhân trẻ tuổi khuôn dung tú lệ, nàng xinh đẹp có nét hiền dịu đoan trang, lại có phần sắc sảo quyến rũ, hai loại vẻ đẹp trái ngược tổ hợp lại với nhau vô cùng hoà hợp, khiến dung mạo nàng trở nên đặc biệt, khiến người ta khó lòng rời mắt.
Nhưng Đỗ Anh Vũ kinh ngạc không phải vì dung nhan của nàng, hắn kinh ngạc vì danh tiếng của nàng.
Ây da!!
Lý Sư Sư!
Danh nhân nha!
Nhưng ai hay đọc sắc...e hèm lịch sử phương Bắc chắc hẳn đều biết đến cái tên này.
Tống Triều đệ nhất danh kỹ Lý Sư Sư hiện tại đang ngồi ngay trước mặt hắn.
Theo lịch sử ghi chép nàng vốn là họ Vương, cha mẹ mất sớm, được một người họ Lý nhận nuôi sau mới cải họ Lý tên gọi Sư Sư.
Nhưng mà...
Con mẹ nó!
Có đánh chết hắn cũng không thể ngờ nổi người nhận nuôi nàng năm đó lại chính là Lý Kế Nguyên.
Đúng là trên đời chuyện quái gì cũng có thể xảy ra.
Lý Sư Sư hiện tại đã bỏ đi chiếc mũ rộng vành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360507/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.