Việc giao thương giữa Đại Việt và nước Tống đã diễn ra từ rất lâu.
Năm 1012, khi Lý Thái Tổ đề nghị Tống Chân Tông cho thuyền Đại Việt đến buôn bán tại đất Tống, Chân Tông chỉ cho giới hạn tại trại Như Hồng ( Khâm châu) như thời Tiền Lê trước đây. Các điểm buôn bán gọi là bạc dịch trường tại trại Hoành Sơn và Vĩnh Bình.
Nhu cầu trao đổi hàng hoá ngày càng gia tăng khiến số lượng các bạc dịch trường này cũng tăng theo đó.
Chỉ là cho đến khi chiến tranh giữa hai nước nổ ra, việc giao thương cũng vì đó mà bị gián đoạn mất 20 năm.
Thời gian sau đó mặc dù đã bình thường hoá quan hệ trở lại, nhưng việc giao thương cũng trở nên tương đối thận trọng, và không phải bất cứ lái buôn người Việt nào cũng được phép ra vào nước Tống để buôn bán.
Ngược lại phía Đại Việt cũng vậy, cả hai nước ai cũng không muốn để gián điệp dễ dàng lọt vào bên trong quốc nội.
Số lượng người giới hạn có thể vào nước Tống chính là Hồng Hà Thương Hội, một thương hội được lập nên bởi chính các quý tộc người Việt, từ đó coi như lũng đoạn quyền ngoại thương của các tiểu thương nhỏ bé khác.
Việc đó đã kéo dài gần 20 năm...
Cho đến ngày hôm này!
Đỗ Anh Vũ mang theo những tiểu thương này một lần nữa tiến vào nước Tống.
Mục tiêu đầu tiên trong chuyến đi lần này của Đỗ Anh Vũ chính là Liêm Châu, cụ thể là bạc dịch trường ở Hợp Phố, một trong những bạc dịch trường lớn nhất.
Sau hơn 1 tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360504/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.