Đêm tối dựa vào đèn đuốc sáng rực rỡ chẳng khác ban ngày.
Phan Điền tay cầm thiết thuẫn, thần tình tập trung cao độ.
Bỗng bên tai nghe những tiếng "Hưu! Hưu! Hưu!" xé gió mà tới.
Mắt hắn trợn trừng, căng ra, ngửa đầu lên nhìn bầu trời, miệng hét lớn:
- Cẩn thận có tiễn!
Vừa nói, tay hắn cũng nâng lên tấm thuẫn, tại mũi tên sắp rơi xuống trong nháy mắt, dùng sức vung lên, trực tiếp đem kia những mũi tên kia đánh bay ra ngoài.
Mũi tên cùng thiết thuẫn chạm vào nhau, phát ra 'Cạch' một tiếng vang trầm.
Sau vài lần vung vây, toàn bộ mũi tên trong phạm vi đều bị hắn gạt bay hết sang một bên.
Đám binh sĩ bình thường cũng không phải ai cũng có may mắn đến vậy, có một số kẻ không kịp nâng khiêng hoặc dùng khiêng cũng không đủ che chắn lấy chu toàn.
Những tiếng kêu thảm thiết xuyên thấu qua bầu trời đêm truyền đến tai của Đỗ Anh Vũ. Nhân Tông ngồi cạnh cũng nhíu mày nhăn mặt, cắn chặt hàm răng.
Nhưng hắn vẫn cố nhẫn, vì kế hoạch của Đỗ Anh Vũ, hắn phải nhẫn.
Liếc mắt sang nhìn Đỗ Anh Vũ, thì thấy Đố tiểu tử mắt nhắm nghiền, miệng nhẩm đếm!
Sau một hồi!
Đỗ Anh Vũ mở mắt, nói:
- Bệ Hạ, đi thôi!
Nhân Tông cũng gật đầu, cùng Đỗ Anh Vũ nhanh chóng bước ra khỏi nhà gỗ.
Bên ngoài tên cận vệ Công Đàm vẫn lặng lẽ đứng đó chờ đợi từ lâu, Đỗ Anh Vừa gặp hắn liền nói:
- Công Đàm, đốt lửa hiệu, nhanh!
Gã mặt cương thi gật đầu lĩnh mệnh, xong rồi phi thân rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360436/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.