Tây Xưởng ánh lửa vẫn còn đang rực cháy.
Chờ đợi một thời gian dài vẫn không thấy tin tức truyền về, Đặng Thái Lân trong lòng bắt đầu có dự cảm xấu.
Tính cách của hắn xưa nay cẩn trọng. Chuyện gì không chắc chắn sẽ không làm.
Chính nhờ sự cẩn trọng đấy hắn một đường leo lên được vị trí Ngọc Hà trại chủ, dưới trướng cũng có mấy trăm anh em.
Nếu không phải Đỗ Anh Vũ từng bước ép sát, dồn hắn vào đường cùng, hắn thật lòng cũng không muốn gây chiến với kẻ được gọi là Thăng Long tiểu thái tuế này.
Lần này kế hoạch là không kịp biến hoá. Vốn dĩ muốn nhân lúc đêm không trăng mượn bóng tối hành sự, nhưng chỉ e rằng tên kia đã có để phòng.
Nghĩ đến đây, Đặng Thái Lân toàn thân liền có chút rùng mình hoảng hốt, quay đầu nói cho mấy tên đàn em còn lại:
- Nhanh lên phía trước xem tình hình thế nào rồi về báo lại cho ta?
Ngay tại lúc tên thuộc hạ còn chưa kịp chắp tay nhận lệnh, thì bỗng đằng xa có tiếng của một chiếc xe ngựa đi tới thu hút sự chú ý của cả đám người.
Trong cái màn đêm u tối yên tĩnh này thì âm thanh của một chiếc xe ngựa phá lệ vang vọng.
Đắng Thái Lân cũng ngoái đầu nhìn lại xem.
Chiếc xe ngựa đỗ lại ngay bên cạnh đám người của Đặng Thái Lân. Từ trên xe một tên tiểu tử 8-9 tuổi nhanh nhẹn nhảy xuống vươn vai một hồi cho đỡ mỏi.
Tên thiếu niên nhìn về phía Tây Xưởng đang cháy, giọng có phần ngạc nhiên bật thốt lên:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360405/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.