Sáng sớm tại Minh Nguyệt biệt viện.
Không sai, Đỗ Anh Vũ đặt tên cho biệt thự của hắn là Minh Nguyệt biệt viện.
Dù sao nơi này cũng tương đối gần nhà của hắn năm đó.
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng.
Cúi đầu nhớ cố hương.
Ý nghĩa không phải chính là như vậy sao?
Hơn một tháng này Đỗ Anh Vũ cuốc đất cũng coi như có thành quả.
Hậu viện sân vườn dù chỉ một mình hắn xới đất cũng đã xong.
Đỗ tiểu tử bây giờ không còn phải cầm cuốc vung vẩy hằng ngày nữa.
Nhưng luyện tập thì vẫn bắt buộc phải diễn ra.
Chỉ là hiện tại hắn luyện chính là tay không, trong đầu tưởng tượng mình đang cầm cuốc, không ngừng vung vẩy trong không khí.
Nâng cao hai tay nhấc lên, sau đó khom eo, hơi quỳ gối cúi người hung hăng bổ xuống.
Nhịp độ đều đặn, liên tục không ngừng nghỉ.
Lý Ứng đứng bên ngoài nhìn Đỗ tiểu tử tư thế vững vàng, động tác mạch lạc dứt khoát thì khuôn mặt nghiêm nghị cũng phải khẽ gật đầu tán thưởng.
“Đứa nhỏ này tư chất không sai, tiến bộ rất lớn!”
Sau một hồi vung vẩy, Lý Ứng ra hiệu cho Đỗ Anh Vũ dừng lại, chuyển sang bài học số hai, hắn nói:
- Bắt đầu từ mai ngươi không cần phải dùng tay không luyện tập nữa.
Đỗ Anh Vũ đang thả lỏng, lấy tay lau mồ hồi, nghe vậy liền ngẩng đầu thắc mắc:
- Vậy dùng gì?
- Dùng đao! - Lý Ứng đáp.
Dùng đao sao?!
....
Đỗ tiểu tử nhanh chóng tiến tới bài học thứ 2, hắn đã chuyển từ học tấn sang học bộ pháp được vài ngày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360378/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.