Có một câu chuyện ngắn kể về hai người bạn đi vào rừng thì gặp gấu.
Đại ý nôm na của câu truyện muốn nói là ngươi không cần nhất thiết phải chạy nhanh hơn gấu, ngươi chỉ cần chạy nhanh hơn tên còn lại là được.
Tình huống hiện tại của Đỗ Anh Vũ tương tự như vậy.
Nhóm ba người Đỗ Anh Vũ và nhóm 2 tên dở hơi đang chạy song song như thể đang tham dự cuộc thi điền kinh. Đỗ tiểu công tử một đôi chân ngắn hiện tại đang an vị trên lưng của Trần Kình, ngoái đầu nhìn lại phía sau, tận hưởng cảm giác được nhiều người “theo đuổi.”
Đúng vậy, là nhiều!
Mẹ kiếp, từ lúc tên sư điên kia phát cuồng kêu gào thì một đống “đồng loại” của hắn không biết từ đâu cũng nhảy ra góp vui. Thoáng một chốc đã thấy đằng sau 5 người tụ tập một đám điên cuồng đuổi theo, số lượng không ít.
Đỗ Anh Vũ bỗng nhớ ra mình đã từng trải qua cái cảm giác này rồi, tất nhiên không phải là hắn dejavu. Hắn nhớ ra mình lúc trước từng trải qua thông qua con game Left for dead.
“Con mẹ nó, ta rốt cuộc là xuyên về cổ đại hay là xuyên qua mạt thế vậy???” Đỗ Anh Vũ một mặt mộng bức nhìn đám đông phía sau mỗi lúc một nhiều.
Hắn nhìn sang bên cạnh thấy gã thư sinh dáng người thon dài, nhỏ con đang chạy song song với hắn. Lúc này miếng rẻ rách che mặt không biết đã vứt đi đằng nào rồi.
“Uhm môi hồng, răng trắng, khuôn mặt cũng thanh tú, ngũ quan hài hoà, quả thật là một cái không tệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360359/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.