Trầm Sơn.
Nằm hơi tách biệt ra khỏi dãy Tử Trầm. Có hòn núi đá mang hình dáng của một con Phượng hoàng.
Đơn côi, kiêu ngạo.
Trên đỉnh núi có một cổ tự đã ngoài trăm năm.
Chùa gọi Vô Ưu
Đỗ Anh Vũ nheo mắt nhìn ngôi chùa phía xa xa, rồi quay đầu nói với hai gã tuỳ tùng:
- Hẳn là đây, chúng ta đi thôi.
..............................................
Chuyện quay lại vài tiếng trước.
- Vô Ưu tự?
- Đúng, Vô Ưu tự. Cao bá bá, bá có biết gì về chùa này? - Đỗ Anh Vũ hướng Cao Viễn hỏi thăm về Vô Vi tự.
Lão Cao trầm ngâm một hồi rồi đáp:
- Chùa này ta biết, cách đây rất gần. Ngay tại phía bên kia Trầm Sơn, Công Tử từ đây đi về hướng tây là tới.
Đỗ Anh Vũ tiếp tục hỏi thăm, muốn Cao Viễn nói rõ hơn về nơi này. Lão Cao cũng thật thà đáp, kể về vị trí, lịch sử cũng như trụ trì hiện tại của chùa.
Kì thực vị trụ trì này cũng là khách hàng tương đối quen thuộc của Cao lão trang, pháp danh Văn Minh. Chùa khi phải dùng đồ sắt nông cụ các loại thì luôn đặt hàng ở chỗ lão Cao nơi này. Trụ trị cũng là người hoà ai dễ gần, xuất thủ cũng tương đối hào phóng.
Đỗ Anh Vũ chăm chú nghe từng lời của lão Cao, đợi lão dừng mới hỏi tiếp:
- Cao bá bá, vậy gần đây Vô Ưu tự....có điều gì bất thường chăng?
Cao Viễn ngẫm nghĩ một hồi lâu, rồi lắc đầu nói:
- Cũng không có gì bất thường, chỉ là dạo gần đây không thấy trụ trì qua thường xuyên, thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360357/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.