Trong lúc Ngô Khảo Ký dẫn quân 500km trên đường đến Osaka thì cũng là lúc cụ Kiệt kêu gọi toàn bộ binh lính đang nghỉ phép ở Tân Bình Lộ tập hợp.
Cùng lúc đó tại biên giới Chiang Mai nơi cách xa Ratchabuirit tầm 700km, sau nhiều ngày lặn lội các cung đường phức tạp thì lính truyền tin cũng đã đế được nơi này. Nhưng thứ họ mang đến chính là một tin mà Chiên Nàn Phú Thái không hề vui vẻ chút nào.
“Ngươi nói lại một lần nữa…. nói lại một lần nữa “
Chiên Nàn Phú Thái ngồi trên ghế cao như không tin những gì mình nghe thấy, hắn nghiên hẳn người về phía trước lắng nghe… chỉ thấy mày kiếm của hắn đã dựng ngược, gương mặt có nước da khá trắng đặc chưng của người Tai lúc này đã tím tái cả rồi.
“ Thưa thưa Thế Tử… là Nương Nương một mình dẫn bản quân đi Ratchaburit cự địch… Quốc Vương Bệ Hạ triệu tập quân đội các lãnh chúa về phòng thủ Ayutthaya….” Tên lính truyền tin lắp bắp run rẩy nhắc lại một lần nữa tình hình…
“ Katchaburit cũng rút quân về Ayutthaya?...” Chiên Nàn Phú Thái gằn giọng hỏi, gương mặt của hắn đã vặn vẹo, từng đoạn gân xanh vằn vện như rết nhỉ như hằn trên trán…
“ Dạ… Dạ… đều đã rút về… Ayutthaya…” tên kính truyền tin lẩm bẩm run rẩy nói lên , tuy run rẩy nhưng hắn khẳng trong giọng nói đó là chắc chắn khẳng định đây là sự thật.
Xoảng… xoảng … bang bang bang.
“ Khốn nạn… sao hắn dám…. Sao hắn dám….khốn nạn…” Chiên Nàn Phú Thái rút đao chém loạn vào bàn ghế , đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339209/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.