Quay trở lại tình hình đảo Hokkaido. Tình hình thằng Ngô Tấn ở đây không ổn, hắn liên tục bị các cô gái Ainu làm phiền nhưng đó không phải là hạnh phúc gì mà là thảm hoạ.
Biết thẩm mĩ của người Ainu là gì không?
Càng giống gấu càng đẹp… khủng khiếp đàn ông đến 18 tuổi sẽ không cạo râu cắt tóc. Còn đàn phụ nữ sạch sẽ hơn một chút, cắt tóc ngắn ngang vai rẽ qua hai bên mái không buộc để lùm xùm như gấu. Cái đó không đáng sợ, sửa được.
Ví như con gái Nhật cạo lông mày làm hai cái chấm, trang điểm môi be bé như quả nho. Cái này sửa được, lông mày nuôi dăm bữa nửa tháng, trang điểm nhẹ theo kiểu Đại Việt thì mĩ nhân vẫn là mĩ nhân.
Nhưng con gái Ainu thì khác , họ xăm mình…. Săm chỗ nào không xăm… xăm đen quanh miệng để tạo thành một cái miệng rộng như gấu kéo lên đến mang tai… thật quá kinh hãi loại thẩm mỹ này.
Khổ thân Ngô Tấn bị “vẻ đẹp” của Ainu hành hạ quấy rầy đến ngất. Thậm chí hắn trốn trong pháo đài đang xây dở chịu bụi bặm mà không dám ra ngoài.
Nhưng nói gì thì nói nếu không có ý định chiếm đóng hay nô dịch thổ dân thì việc xây dựng một bến cảng sẽ không quá khó.
Khó ở chỗ có ức chế, có kiểm soát được lòng tham hay không mà thôi. Tham thì ai cũng có, thấy dễ dàng chiếm đoạn lại sẽ lấn tới lấn tới lấn tới nhiều hơn. Cứ thế chiến tranh sẽ đến mà quên đi mục đích ban đầu chỉ là một cái cảng biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339204/chuong-777.html