Lão Di khóc rồi, khóc trong đau đớn không cùng, khóc trong thất vòng mênh mang, khóc trong sầu bi thảm thiết.
Những Lão Di chân chính những người có nhiệt tâm về một Di lão độc lập thống nhất hùng mạnh không bin Bạch lão áp bức đã khóc.
Từng giọt nước mắt chứa chan căm hờn tủi hổ, từng giọt nước mắt bi thương sầu ai, từng giọt nước mắt của bất lực tột đỉnh.
Kẻ mà bọn họ hi vọng nhất, đặt niềm tin nhất lại mới chính là phản đồ lớn nhất.
Ngày 22 tháng ba, Bạch lão Cao gia quân cùng Phượng Lô Di lão đã đến bên ngoài Nhất Long Chảo. Nhưng bọn họ không tham chiến , không giúp ai mà chỉ chặn lại đường ra khỏi thung lũng.
Cùng lúc đó Hồng Lô Di lão đuổi đến Văn Sơn Thành.
Thay vì tiến đánh Bạch lão Cao gia giải vây cho Nộ Lô, bọn chúng lại vây chặt công kích thành trì này..
Thử hỏi còn gì bi ai hơn , còn gì thất vọng hơn..
Văn Sơn thành đã đi hết tinh binh, còn lại chỉ tầm 1 ngàn tinh binh và nô lệ binh các loại, quân cộng lại chắc gì đủ 3 ngàn. Thủ sao nổi.
Nhưng lạ thay vẫn thủ được.
Ba ngàn binh nhưng có nhiều pháo lớn, cung tên lại sắc bén cho nên vẫn kiên trì thủ thành.
Nhưng ai cũng hay đây chỉ là dãy chết. Vì lực lượng quá mất cân xứng. Một khi chủ lực của Nộ Lô trong Nhất Long Chảo không thoát khỏi cốc, thành Văn Sơn bị hạ chỉ là sớm muộn mà thôi.
“ Ha ha ha… Hồng Lô tốt đánh. Đã nói rồi, nếu ta đánh Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339095/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.