Thính Lô Ngiễm Phong Chiêu sụt sùi tiễn cha đi . Thính Lô Ngiễm Bá Phong thì vỗ vỗ tay an ủi.
“Chiêu con ở lại nhớ ngoan ngoãn nghe lời Vương gia, chăm sóc ngài ấy, không được bướng bỉnh như ở nhà vậy… nhớ đấy…” Thính Lô Ngiễm Bá Phong làm ra vẻ mặt đâu buồn thương tiếc con gái.
“ Con vâng” Chiêu chỉ biết gật đầu nước mắt rơi lã trã nhìn cha và anh lên xe ngựa đi khuất bóng.
Trên xe ngựa Thính Lô Ngiễm Bá Phong dùng tay phải vuốt cái, vẻ mặt đau thương sót xa con gái lấy chồng xa biến mấy hoàn toàn. Thây vào đó là hương phấn tột độ.
“ Yhaaaaa… quá đã… may mà nhanh chân đến trước cướp được một chức Quân Vương… khặc khặc… đến sau thì hầu tước cũng không còn” Thính Lô Ngiễm Bá Phong nắm chặt tay con trai kìm dữ mình chớ nên xúc động.
“ Con trai… đã kiểm đủ hàng chưa… có thếu sót gì không đó?”
Thính Lô Ngiễm Phong Tiều nhìn qua cha kích động tâm tình cũng lây lan:
“ Cha, ta làm việc ngươi còn không yên tâm. Đủ cả 4 ngàn bộ chiến giáp , trang bị vũ khí đủ cả. Bốn mươi khẩu pháo tốt… thật muốn về quẳng mẹ nó mấy khẩu pháo ở nhà.” Thính Lô Ngiễm Phong Tiều tính tình hay nói bậy nhưng lại là người cực cẩn trọng tỉ mỉ.
“ Bố trí ra sao rồi?” Thính Lô Ngiễm Bá Phong lo lắng hỏi.
“ Hai ngàn thân binh đi theo con để cả lại trông đồ, cho bọn họ thay đổi hết chiến giáp vũ khí mới, cai cướp cũng không được… về nhanh cử người đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339093/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.