Lại nói về gia đình nhà Nộ Lô Văn cuống cuồng một mẻ cấp cứu ông bố già bất tỉnh nhân sự. Thật ra tăng huyết áp chóng mặt thôi, cũng không phải biến chứng gì to tát nếu không giờ này tò tí te cả rồi. Người Di không hiểu đây là trang bị của Thiên tử quân Đại Việt thời Ỷ Lan . Thứ này nói thật nhiều quá. Ỷ Lan hay nói là Lý gia trong bốn năm mưu đồ không ít. Nếu như không có biến cố Tống Kiệt đánh sập Lý gia một cách chóng vánh thì đảm bảo Đại Việt sẽ máu chảy đầu rơi nồi da nấu thịt. Đơn giản vì Lý gia thời điểm sau chiến tranh phía Bắc rất giàu có, lại thêm có công nghệ của Bố Chính tăng cường, có nhiều mặt hàng có thể kiếm trác, lại thêm mỏ quặng sắt Thái Nguyên đã bị chiếm hữu 100%. Với hai triệu dân hoàn toàn trong khống chế thì sức sản suất bùng nổ đến thế nào tự hiểu. Thêm vào đó Bắc bộ liên tục mấy năm không bão lụt, lương thực tích đầy kho. Thử hỏi nếu thực sự xảy ra nội chiến nam bắc thì biết bao nhiêu người phải chết? Lúc đó ở Thăng Long binh bị đã lên 3 vạn quân, Lý Kế Nguyên thêm 8 ngàn, Lý Hoằng Chân hai Châu Quảng Nguyên, Thượng Nguyên 1 vạn. Lý Nhật Trung một vạn. Tất cả đều đồng loạt trang bị giáp lưới, giáp tấm ngực bụng vai váy đùi. Trong kho lại có 2 vạn trang bị dự trữ , có thể thấy tròn hơn 4 năm đó Thăng Long đã âm thầm chuẩn bị đến mức nào. Tức là tính tổng toàn bộ thì Thăng Long có 8 vạn trang bị cả thảy hai vạn dự trữ. Tống Kiệt ăn cắp 1 vạn mang đi, Kiều Thạch cũng ăn cắp chừng đó. Sau này Lý Từ Huy tiếp quản Thăng Long cũng là lấy lại thết Thiên Tử Binh từ các nơi cho nên giáp mão , binh khí hàng tồn của thời Ỷ Lan là gần 3 vạn ( vì còn cho lại Lý Kế Nguyên, Lý Hoằng Chân lập quân mới ở Bắc Việt). Ba vạn này mới bán được một vạn cho Bắc Mân, lại quay qua bán 1 vạn Lorica Segmentata hàng thải gần 3 vạn của Bố chính. Cho nên lúc này các cánh lộ binh ưu tiên trang vị Lorica Segmentata đời đầu, thứ này dùng vẫn tốt, bỏ đi thì phí. Vậy nên trong kho vẫn còn đến 2 vạn Lorica Segmentata cùng 2 vạn giáp Thiên Tử quân, đao kiếm giáo mác nhiều không tưởng được. Cho đám Nộ Lô không phải cho không mà có điều kiện hẳn hoi. Điều này nói sau. Lại nói đến nỏ cho Nộ Lô cũng là nỏ của Thăng Long thời Ỷ Lan, nỏ Genoa phiên bản không có trợ lực dòng dọc, số lượng không hề ít. Bởi lẽ thi thoảng thổi ký bằng công nghệ rác vẫn cho ra thép tốt, mỗi lần như vậy có thể làm 300 cánh nỏ bình thường. Bốn năm tích lại nỏ dạng 60-70 lbs rất nhiều. Nỏ này có thể chống đất đạp chân lên dây khá ổn. Tầm bắn ổn định và mạnh hơn cung tên mềm của Tống- Đại Lý nhiều. Nhưng vấn đề sức mạnh của nó không nằm ở nỏ mà nằm ở mũi tên. Chắc hẳn chưa ai hiểu để rèn được một mũi tên ba cạnh mất bao lâu.. Nếu là rèn từ thép hay sắt non thì một thợ rèn lành nghề cùng một thợ mài làm được tầm 10-15 đầu mũi tên. Đây là có sẵn phôi sắt non hình dây tròn đường kính 1cm. Còn nếu tính từ lúc chơi lò Bloobery hay chơi rót gang thành thép cứng thì….. thật không dám tính. Mọi người sẽ không hình dung nổi việc rèn mũi tên từ một que sắt tròn trải qua bao nhiêu công đoạn vất vả. Cho nên thời này để tiết kiệm thời gian vẫn chơi mũi tên gang đúc ba cạnh hoặc mũi tên sắt non hai cạnh. Mũi tên gang đúc thì nhanh dễ thành hình nhưng khó làm nhọn sắc. Mũi tên sắt hai cạnh rèn dễ cố định bằn một miếng thép nhọn chữ A vào khe đầu mũi tên, keo dán và buộc chặt, đây là mũi tên thông dụng. Vì sao Đại Việt lắm mũi tên? Đơn giản vì họ rót thép nóng chảy khuôn gang tạo hình , sau đó chỉ cần rèn qua , cho đi tôi cứng rồi mài máy. Khủng khiếp tốc độ và khủng khiếp độ sắc bén xuyên thấu , phá giáp. Mũi tên thép tốt lại tôi cứng thì không cần nói nữa. Tên thép non thời thế kỷ 15-16 không có tuổi bì. Còn đến thế kỷ 19 khi có lò Bessemer thì ai còn dùng cung tên nữa…. Chính vì thế trên trời dưới đất chưa từng có nơi nào lấy thép tốt, tôi cứng làm mũi tên cả. — QUẢNG CÁO — Thằng nào rình mò sau trận đánh của quân Đại Việt đi nhặt tên về rèn trang bị đủ giàu to. Do đó sức mạnh Nỏ Đại Việt nằm 35% ở mũi tên chứ không phải chỉ ở cấu trúc Nỏ Genoa. Để làm được điều giống Đại Việt chỉ có Benjamin với lò Bessemer có thể di động và thiết kế miệng rót nhiều ngăn. Còn kiểu mà Lò thổi cố định như Tống Kiệt lộ ra ngoài muốn rót thép tiểu cấu trúc số lượng lớn là bất khả thi. Tất nhiên Thăng Long thời Thăng Long với số lượng công tượng vượt trội, chơi rèn thủ công khi có sẵn phôi thép từ búa máy cho nên cũng thủ được hai mươi mấy vạn mũi tên thép không ít. Túc tắc làm âm thầm thủ lại trong bốn năm, số lượng kinh nhân. Nhưng Lý Từ Huy phải tìm cách giải tán thứ này, tên là thứ khó bảo quản nhất, đang xuống cấp thep từng ngày… thân tên bằng một loại tre nhỏ đuôi gắn lông vũ không thể bảo quản lâu. Thậm chí lông vũ hỏng sạch rồi. Lần này chuyển tên cho bọn Nọ Lô hẳn bọn này phải cải tạo lại thân Tên nhiều lắm đó. Kể cả cho Nộ Lô một mẻ khiến Bộ Chủ Nộ Lô tăng sông máu thì cái kho thừa từ chế độ cũ vẫn chưa giải quyết xong. Trong khi đó hàng mới sản xuất lại cứ ùn ùn đẩy lên. Lúc này vấn nạn hệ thống quân sự Đại Việt là gánh nặng bảo dưỡng trang thiết bị khổng lồ. Đúng là người giàu cũng khóc, nỗi khổ của người giàu nó có những đặc điểm rất lạ. Lúc này ở thao luyện trường Nộ Lô Văn Sơn Đại Trại. “ Thằng Võ. Lên dây dúp cha…” Nộ Lô Văn Cổn Long đưa chiến Nỗ Genoa cho thằng con đầu óc ngu si tứ chi phát triển này. Long Võ đã từng thấy người Đại Việt lên nỏ, cũng có binh sĩ Đại Việt dạy hắn cho nên đạp chân vào càng nỏ xuống đất, cúi người kéo lên nhẹ nhàng, dùng sáu phần sực cơ lưng rộng, hai phần cơ tam giác vai, hai phần cơ cánh tay kéo lên là được. “ Đây cha….” Long Võ vui vẻ đưa cho cha hắn. Mục tiêu là một con lợn chết được khoác lên giáp da cố định kỹ vào. Lúc đầu Nộ Lô Văn Cổn Long cổn văn muốn lấy nô lệ làm vật thử nhưng mà Long Viễn rỉ tai, Đại Việt người ghét kiểu đối xử nô lệ như vậy, đừng làm đến tai bọn họ không tốt. Cho nên Nộ Lô Văn Cổn Long mới bỏ đi mà đùng heo. Phặc…. véo…. Phập…. Mũi tên thép tôi sắc lém lướt bay trong không khí thành công cắm vào giáp da ở khoảng cách 30m. “ Lên lên kiểm tra…” Nộ Lô Văn Cổn Long vẫn ôm chiến nỗ trong tay hưng phấn bước lên, bắn chuẩn ngay từ vòng đầu khiến hắn thích thú. Hít hà…. “ Trời ạ… ba thốn… thế này thì người trúng tên chết ngay chứ chịu sao nổi?” Nộ Lô Văn Cổn Long kinh dị kêu lên khi gỡ giáp ra thì mũi tên cắm vào thân lơn ba thố. “ Mũi tên là thiết tốt đấy” Long Viễn nhắc nhở… “ Thôi làm như không nghe thấy …. Nghe nữa chắc lại lên cơn hoa mắt chóng mặt…. dặn dò quân sĩ , bắn xong thu dọn chiến trường nhớ thu lại tên, đây là tiền đó” Nộ Lô Văn Cổn Long dặn dò hai đứa con trai. “ Con trai hiểu…” “ Lại thử..” Nộ Lô Văn Cổn Long hưng phấn múa máy chiến nỗ. Lần này khoảng cách năm mươi mét, hắn bắn 4 lần mới trúng… vẫn xuyên giáp da… một thốn hơn.. đủ làm giảm hoặc làm cho mất hẳn sức chiến đấu… Kinh khủng thử nghiệm. — QUẢNG CÁO — “ Chiến nỗ không cần thử nữa… thử áo giáp… Thứ này xuất hiện ai còn mặc đám giáp này nữa” Nộ Lô Văn Cổn Long nhìn giáp da đẹp đẽ trên người mình mà thở dài ngao ngán. “ Thử giáp hả, để ta mặc giáp cho cha bắn …. He he he” Long Võ cười đắc chí…. “ Ngươi ăn nhiều quá phát điên à” Nộ Lô Văn Cổn Long chửi mắng. “ Cha , đại ca hắn có chỗ dựa đấy, với cung tên của chúng ta khó xuyên giáp này lắm ngay cả bắn tầm gần. Còn Nỏ Đại Việt cùng tên Đại Việt phải tầm bốn mươi bộ đổ xuống mới xuyên được. Có điều giáp Đại Việt loại này không bảo vệ hai cánh tay cho nên nếu cha bắn trượt vào tay là đại ca không xong rồi” Long Viễn cười nói. “ Ngươi thì biết gì… xem đây” Long Võ đem ra hai khối da khoe khoang rồi nói thâm binh mặc vào cho hắn. “ Là đại ca ngươi mô phỏng cánh tay giáp da của quân Đại Việt Biệt kích..?” Long Viễm kinh ngạc. “ Ha ha ha… sợ đi? Nói về mưu mô xảo trá ta kém ngươi, nhưng nói về quân sự ngươi không băng một góc của ta…. Thấy cái giáp lưới này không? Phủ nó bên ngoài giáp da tên bắn vào bị mắc vòng sắt giảm lực không xuyên được…không tin thử xem…” Long Võ thay trang phục, đầu tiên là bộ võ phục vải thô, sau đó deo lên giáp da cánh tay, rồi mới mặc áo lưới giáp. Cuối cùng là mặc phiến giáp bên ngoài. “ Đại ca nếu dạng này chi bằng ngươi tháo cái giáp lưới cánh tay ra sau đó cố định luôn bên ngoài giáp da cánh tay, bên trong mặc giáp lưới cọc tay có phải tiện lợi hơn không?” Long Viễn nghe anh trai chê mình quân sự không tốt thì không giận, ngược lại còn chỉ điểm anh trai… “ Ha hả… ờ nhỉ … rất có lý.. lát bảo thợ thủ công làm” Long Võ vỗ đùi cười to. Nộ Lô Văn Cổn Long quan sát cả hai, âm thầm nhìn Long Viễm gật đầu khen ngợi, vẫn là nhanh trí, khí độ lại đủ. “ Lão đại, ngươi chắc không đó.” Nộ Lô Văn Cổn Long cẩn thận dò hỏi lại. “ Cha, ngươi không chơi Tên Nỏ Đại Việt thì sợ gì?” Long Võ cười ha hả, hắn cầm lên cái khiên nhỏ che mặt, đội mũ sau đó đi ra xa. Mũ này không có mặt nạ nên phải che “ Cha, tới đi” Long Võ đứng cách 20m hô lớn. Nộ Lô Văn Cổn Long lập tức dương cung nhưng không hết tầm, lão vẫn sợ.. Phặc… véo …. Kheng… “ Hử…” Mũi tên găm trúng ngực, gãy làm đôi văng ra một bên. Nộ Lô Văn Cổn Long điên cuồng thử lại lần này là hết đà cung… Phang…. Vèo…..kheng… Lần này giáp lõm vào chút nhưng vẫn như cũ tên không xuyên được mà văng qua. Đây là mũi tên sắt non ba cạnh xuyên giáp tốt nhất của Di Lão rồi… Ba lăm bộ thậm chí có thể xuyên giáp da một chú. Nhưng không thể động mảy may chiến giáp Đại Việt hứa cho… mũi tên cường lực va chạm quằn mũi rồi… sắt non vẫn là sắt non. Mũi tên sắt non ba cạnh còng vậy, hai cạnh thôi không cần thử… mũi tên gang thì nghỉ đi… Nộ Lô Văn Cổn Long bực mình ghét bỏ vứt cây cung xuống đất. Cầm lên chiến nỏ làm động tác lên dây. “ Ấy… mẹ … Cha , người chơi trò quỷ gì đó, không dùng nỏ…” Long Võ bỏ khiên nhìn qua cha hắn đang lúi húi lên dây nỏ thì hét lớn bỏ chạy. Chạy tặc nhanh. “ Ha ha ha… chạy tốt, chạy nhanh, ta đang muốn thử xem giáp này linh hoạt ra sao thôi. — QUẢNG CÁO — “ Võ, Viễn, theo ta tính như vậy, chiến giáp lá to đã đủ cường đại theo ta thấy không cần mặc giáp lưới bên trong, tháo hai cánh tay ra để mắc vào cánh tay da tạo nên một đội quân. Còn lại cái thân áo thì… mặc bên ngoài giáp da mà chút ta hiện đang có . Vậy có thể tạo nên 2 vạn quân đều mạnh… một đạo thực sự mạnh, một đạp tăng cường mạnh… hai đứa nghĩ sao?” Nộ Lô Văn Cổn Long hỏi. “ Theo con thấy không nên… bây giờ chúng ta huy động toàn lực chỉ có được 1 van binh tinh nhuệ kiếm đâu ra hai vạn quân? Chỗ giáp mây, giáp da cho nô lệ binh mặc đủ rồi. Vả lại con nghe nói là giáp lưới ở Đại Việt không phải cái gì hiếm hoi, chỉ cần chúng ta lập công, xin vòng thiết về tự đan. Con là thấy dân Đại Việt được triều đình thuê đan giáp lưới lúc rảnh. Rất đễ không khó, chỉ cần có vòng thiết tốt từ Đại Việt thôi” Long Viễn nói. “ Thằng hai nó nói đúng đó cha, không nên chia… tạm thời tập chung cho một vạn tinh nhuệ đã…” Long Võ thêm vào. “ Tây An Vương nói lúc nào nhận hàng?” Nộ Lô Văn Cổn Long quan tâm vấn đề này. “ Tây An Vương nói không bao lâu, vì cáo ba cái thác nhỏ trên sông Phần Long cho nên phải phí công bố trí trậm chung chuyển, có trạm thì dùn bè gỗ đưa một hai ngày là tới Yên Sơn núi.” Long Viễn lên tiếng. “ Không được, đêm dài lắm mộng. Hai thằng bây đưa thân tín vào núi. Mày đi nhà ngoại mày lấy người, bí mật thủ ở Yên Sơn không cho ai vào. Mày cũng qua nhà mẹ mày lấy người đi dọc sông tìm chỗ thác mà xây trạm chung chuyển, phải cả hai đầu làm mới nhanh, trang bị vào tay mới là trang bị của chúng ta. Nhớ không được động người ở Văn Sơn kẻo thằng khốn họ Cao nhìn ra…hai thằng bây hiểu chưa?” Nộ Lô Văn Cổn Long thì thầm chỉ bảo hai đứa con trai. “ Con trai hiểu” Cả hai an hem có cạnh tranh, nhưng mà Vương ngôi cha chưa ngồi lúc này đánh nhau là ngu ngốc, chờ chiến được giang sơn đã hãy tính toán….”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]