Người Nô Lô choáng váng, săn hổ là như thế này dễ sao, đám binh sĩ Đại Việt không một ai tổn thương, cứ thế mang về một con hổ to đùng cùng một cái lồng nhỏ nhốt ba con hổ bé ti?
Thật ra đội biệt kích gặp may thôi săn hổ nào dê như vậy, đám này tinh ranh vô cùng, đặt bẫy có mồi còn khó bắt nữa là.
Đây là con hổ mới sanh con, đói đến ngu người nên làm liều, vì thế muốn núp bụi vồ người mà không trốn, đám này mà trốn thì có trời tìm, một hơi đi mười mấy 20km trong rừng, sức nào đuổi theo?
Hổ rình nhưng bị chó phát hiện, nỏ của biệt kích thì quá khủng bố, máu chảy quá nhiều khiến hổ lâm đường cùng. Nguyên nhân một chữ may mắn mà thôi.
Da hổ nhanh được lột, thịt hổ tanh thì có sao đám biệt kích đến giun dế còn luyện phải ăn để sinh tồn mà. Cho nên thịt hổ bị xẻo ra đem nướng.
Dĩ nhiên muối, gia vị có một ít. Đám Nộ Lô thâm binh được thơm lây, nói chung ăn thịt tươi có hơi tanh vẫn hơn ăn thịt khô.
Cả đám Biệt kích không phải thiếu thứ ăn, họ ăn thịt cọp để thể hiện niềm vui chiến thắng, ăn con mồi để khẳng định chúa tể nơi này chính là biệt kích, không phải đám súc sinh kia.
Lê Thức đang chăm bẫm ba con hổ nhỏ rất may trong khẩu phần ăn mang theo của biệt kích có sữa bò cô đặc nếu không thì không biết sử lý da sao.
Lấy túi da đục lỗ giả làm ti hổ, bên trong có sữa bò ấm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339088/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.