Mười km rừng thưa đồi nhỏ đối với biệt kích có là vấn đề không?
Hỏi thừa, họ di chuyển trong nguyên sinh rừng rậm rạp không thấy trời đất đâu, cả một màu âm u vẫn có thể thoải mái hành động. Cánh rừng này đối với họ thật đơn giản mà thôi.
Tất nhiên không có GPRS định vị khả năng đi lệch hướng rất cao nếu không thông địa hình. Nhiều ngã rẽ trái phải vòng vo qua các ngọn đồi không thể nào nói rằng thoải mái định hướng được, nếu không có bản đồ khá chính xác do đám Ưng Vệ từ lâu chuẩn bị thì ngay cả biệt kích cũng khó có khả năng định hướng trong rừng.
Nhưng lần này di chuyển không cần thiết quá phức tạm, con đường buôn ngựa từ xưa đã có đi trong rừng để tránh tai mắt nhưng không quá dời xa tiểu lộ buôn ngựa này chắc chắn sẽ tới mục tiêu.
Có trong trọng đảm bảo, một là bản đồ ghi dấu những mốc địa hình, lại thêm con đường có sẵn, đám biệt kích thực tế tiến quân cực nhanh trong rừng rậm.
Theo sau biệt kích chính là một ngàn năm trăm chiến sĩ có tố chất tốt tác chiến nơi rừng rậm. Bọn họ lần theo đánh dấu của nhóm biệt kích mà tiến lên, công việc nhẹ lương cao này dễ dàng hơn nhiều.
“ Ài ài… không biết sau này về tới Miêu trại làm sao có thể sống nổi đây” Một chiến binh người Miêu ở khu tập kết sâu trong rừng, chỉ cách Trại Bàn Dốc tầm 2km lúc này đang vừa ăn vừa than thở.
Đám này đã theo dấu của Biệt Kích mà đến nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339076/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.