Nếu đã quyết định dẫn người Do Thái vào cuộc chiến này thì phải hành động.
Benjamin Huy Tuấn chưa bao giờ ngại chiến, điều này tương tự Ngô Khảo Ký. Nghé con không sợ cọp.
Ký đã dám lấy một Châu địch mội quốc thì Huy Tuấn cũng không kém.
Đây là giang sơn thay đổi bản tính khó rời.
“ Vậy chuẩn bị quân đi về Synda. Lần này mang toàn lạc đã binh thôi, số còn lại phải canh giữ trại cùng pháo đài, nơi này là căn cơ của chúng ta”
Benjamin Huy Tuấn không hiểu về quân sự đánh nhau thời này, nhưng hắn lại đọc qua rất nhiều trận đánh lớn nhỏ trong lịch sử.
Chi tiết đánh thế nào hắn chịu, nhưng hắn biết ưu thế của các loại quân là gì.
Lần này dẫn quân cứu viện Synda là làm cho có và lấy danh tiếng thôi. Hắn biết Synda và Tyre rất nhanh sẽ dập chêt đám Kito giáo đang làm loạn kia. Sự kiện này là mở đầu cho một cuộc cấm đoán gắt gao người Kito hành hương, sau đó là cái cớ cho Công Giáo du thuyết khắp nơi tổ kiến Thâp Tự Chinh.
Cho nên mấy trăm quân ít ỏi của Benjamin Huy Tuấn thì làm được gì? Giúp được bao nhiêu. Có điều đánh xì dầu, quấy lăng xăng thể hiện thái độ với người Suljuk , sau đo là chiếm thiện cảm và sự ủng hộ của họ cho một nền bán tự trị ở khu vực xung quanh Jerusalem.
Nói đến chính sách của người Suljuk dành cho người Do Thái đã mềm hơn rất nhiều so với Đế Chế Hồi giáo trước đó.
Thời Đế Chế hồi giáo nơi người Do Thái ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339021/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.