Ào ào gầm gào….
Những cơn sóng biển nhô cao đến cả mét nhưng không có nhằm nhò gì.. chiến hạm Carack chỉ hơi lắc lư vặn vẹo một chút. Một vài tiếng kẽo kẹt nho nhỏ vang lên.
Vượt sóng mà đi, đạp gió mà tới…
Đôi khi có những con sóng lớn có thể chùm qua mui tàu nước biển hơi chút lam tràn trên boong nhưng không quá vấn đề, lại có thể theo khe thoát nước mà đi.
Xa xa bầu trời không một gợn mây , trong xanh, sâu thẳm, không khí đã ấm lên , càng về nam càng ấm áp hơn..
Ngô Khảo Ký ngồi trong khoang chỉ huy ngắm nghía Mộc Tư Hàn mặt mày tái nhợt.
“ Đỡ hơn chưa, Ngô Khảo Ký hỏi” hắn trực tiếp nói chuyện mà không cần phiên dịch nữa. Ít nhất hắn biết cái ngôn ngữ Mộc Khách Tộc dùng khá giống ngôn ngữ của không gian chết tiệt kia tuôn vào đầu hắn.
Cũng may đến ngày hôm này đầu đã bớt đau, nhẹ nhõm hơn nhiều.
Ngôn ngữ 70% tương đồng là có thể tạm giao lưu. 30 % khác biệt là Mộc tộc mượn nhờ từ của Mân, Hán thay thế bổ xung sau nhiều năm sinh sống. Điều này có thể hiểu. Cũng may bọn này bị xua đổi phải sống biệt lập chư nếu không giờ đã nói đặc tiếng Mân hay tiếng Hán rồi.
“ Cảm ơn Vương gia, bề tôi đã đỡ hơn”
Khổ thân Mộc Tư Hàn hay Mộc tộc đều sống trên núi lần này hết 3000 người dọn chỗ mà đi…Lại là đi biển cho nên phần đa say sóng nôn mật xanh mật vàng cả.
“ Nói thật các ngươi nên về Bố Chính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338968/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.