Ngôn Khảo Tích chơi thật, trong tay hắn có bốn vạn dân phu, lần này hắn vận gỗ đóng doanh xong là bên cạnh cho dựng thành đất.
Đùa thôi chứ ông chơi chắc cú vừa thôi ông ạ.
Thật ra không phải, dựng thành khốn Lưu Phủ chỉ là một phần. Tất nhiên là phần khá quan trọng.
Nhưng Ký còn xem thường độ tặc của Tích, Tích là muốn kiếm tiền.
“ Tiền ta cho đại ca không được sao? vì sao phải lặn lội vậy?” Ngô Khảo Ký thật muốn đấm Tích một trận, tiền Ký thiếu sao cần Tích phải bôn ba chuyện này?
“ Nhị đệ ngươi nghe ta nói, Lúc này ngươi và Huy cần định ra luật lệ cho Ngô gia đệ tử, cái gì là chung cái gì là riêng cần rõ, ai được bao nhiêu trợ cấp tài nguyên phải rõ. Đã rõ ràng thì Ca sẽ làm gương, không thể lấy phần nhiều vì như vậy sẽ làm loạn quy củ. Cho nên thay vì đưa tiền, ngươi dạy ca cách kiếm tiền thì tốt hơn. Nhưng trước khi ngươi dạy ca thì ca cũng có thể tự thử một chút chứ đúng không?” Ngô Khảo Tích cười cười.
“ Ca tội chi ngươi phải khổ vậy. Ngươi cho em ún còn thiếu sao? ngươi hi sinh vì chúng ta, lao công khổ tứ về chúng ta chưa đủ sao? Để chúng ta báo đáp lại chút ít cũng không thể được? Lẽ nào lại có cái lý đó” Ngô Khảo Ký mắt như muốn nhòa. Tại sao người đàn ông này chưa từng nghĩ cho bản thân một lần vậy.
“ Thì dạy ca cách kiếm tiền là báo đáp, ca buôn bán với ngươi khong chèn ém giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338955/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.