Lưu Phủ thúc quân Tống xông lên, chỉ còn 250m là hàng tiên phong của bọn họ sẽ tiếp cận quân Bắc Mân rồi.
Hỗn chiến chính là thứ mà quân Tống chờ mong. Ngay cả đánh với thảo nguyên họ đều mong hỗn chiến, vì hỗn chiến có thể lấy thịt đè người. Tất nhiên quân Tống hỗn chiến thành quen cho nên lực sáp lá cà hỗn chiến rất tốt.
Hai trăm năm mươi mét, 410 bước chân, nếu đi nhanh cũng chỉ 3 phút hơn, nhưng ai lại chỉ đi bộ? , còn cách 70 m sẽ là xung phong.. lao nhanh vào trận địa địch mà tàn sát. 70m chạy lao không làm mất quá nhiều lực, nhưng khí thế thiên quân vạn mã bổ tới sẽ trấn nhiếp địch, lực lao nhanh vượt qua cung tên xạ thủ cũng là tất yếu.
Nhưng dị biến xảy ra.
Điều mà Lưu Phủ không thể ngờ đến lại diễn đến.
Tiếng pháo nổ.
Đâu ra tiếng pháo nổ.
Khu vực này thám báo đã qua, có phát hiện xa xa một đám dân binh xây xây đắp đắp nhưng tuyện không có dấu vết vận chuyển pháo mai phục sẵn.
Làm sao có chuyện vô lý này?
Chính phải, nếu Ngô Khảo Tích cho bố trí pháo, vận pháo ở khu này, có thể thám kỵ Tống không thể tiếp cận gần nhưng pháo khá nổi bật không thể dấu…. do đó thà xây mấy cái công sự đất không bố trí pháo mới dụ được địch.
Đã mang pháo vào đây còn lâu Lưu Phủ mới dí theo.
Nhưng lúc này hỏa pháo lại gầm rú khinh hồn. Không những 55 khẩu pháo Culverins 120 ly nòng dài Bố Chính mà còn có thêm 30 khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338950/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.