Chương trước
Chương sau
Trường thương binh của Cận Vệ quân vẫn còn hơi non. Ngô Khảo Ký lắc đầu. Phải chịu thôi.
Vấn đề thân thể tố chất kém hơn Âu Phi binh một mảng , thậm chí hơi yếu hơn Hán Nô chọn lọc. Nhanh nhẹn tinh quái có thừa, nhưng lại thiếu tính cơ bắp. Dù được trang bị tỉ mỉ nhưng vẫn chưa ổn.
Những bài tập của Thăng Long không có các mục mà Ký cho quân Bố Chính luyện như kháng kỵ húc ( khúc gỗ lớn treo đẩy vào người cầm khiên). Vả lại quân Đại Việt ít tiếp xúc Kỵ, cho dù có luyện tập vẫn thiếu kinh nghiệm đối kỵ.
Nhìn về hướng Đông tay phải vẫn là phương trận 50 người 10 hàng nhưng Châu Âu Binh ứng phó không quá khó khăn với kỵ binh Tây Vực đã lọt qua bãi đinh.
Tất nhiên mọi so sánh là khập khiễng phía Đông Kỵ binh Tống chỉ là lẻ tẻ vượt qua bãi đinh. Biết không đường về nên liều chết xung phong đơn lẻ.
Nhưng dù là đơn lẻ xung phong vẫn là kỵ.
Bọn Châu Âu Binh hàng 2 và hàng hai thậm chí hàng ba đều có thể phối hợp bằng cách cầm dài ngắn cán thương khiến chúng như một khối đá vững chắc. Đâm vào đó chỉ máu chảy đầu rơi.
Nhấp nháy đèn..
Rất tốt..
Hậu quân đã được quét tước.
Phai tiến thật nhanh trước khi một đạo Kỵ binh khác tập hợp đánh vào hậu quân. Chỗ đó là trường thương binh Cấm vệ quân chỉ một lớp phương trận quá yếu.
Không đủ thời gian để lệnh cho kỵ binh rải đinh, họ đang ở quá xa Đại Đội trung tâm, có điện thoại di động hay bộ đàm thì tốt rồi. Ngô Khảo Ký cay cú.
Nhịp kèn đồng cỡ lớn dài một ngắn réo rắt vang lên.
Đây là âm thanh báo hiệu chỉ Trung quân nghe lệnh, còn lại các cánh quân khác ai làm gì vẫn nguyên vị làm thứ đó.
Đây là lý do vì sao Ký không muốn lẫn Lộ binh vào nơi này, có lộ binh còn khó điều khiển hơn, họ chưa quen thuộc với những quy lệnh của Bố Chính hay Cấn Vệ Quân, những quy lệnh này chắc chắn sau này sẽ phải luyện tập hoàn hảo đồng bộ hóa mọi cánh quân.
Tất nhiên ba tháng giữ binh mà không phát ở Thăng Long chính là vì luyện tập đồng bộ hóa, nhưng nó chưa thành bản năng của quân đôi các lộ, phải một năm trở lên mới được.
Thời này các loai truyền tin lệnh quá đơn sơ, nhiều lúc muốn biến trận cực khó.
Tiếng trống dồn dập vang lên báo hiệu trung quân Cấm Vệ quân đẩy nhanh về trước, chỉ năm mươi bước chân mà thôi chưa đầy 60s sẽ tới nơi.
Rập rập rập,
Kỵ binh đi vào trung quân, ngựa của họ đã hết sức không thể tái chiến ở bên ngoài chỉ thêm nguy hiểm mà không giúp được nhiều.
Các phương trận giãn khoảng cách chiến mã không khó khăn đi hai hàng mà vào. Tất cả phải tranh thủ thời gian.
Tuy nói Cấm Vệ quân trường thương binh chưa suất sắc nhưng đội hình cùng nghe điều động thì kỷ luật vô cùng. Việc đội hình tốt đã có thể chiếm 50-60% lợi thế trên chiến trường rồi.
Quân Đại Việt tiến lên khoảng cách tương đương 5 cái phương trận ,cho nên nhánh quân phía bên phải của Đại Việt thừa ra cái đuôi đúng năm phương trận người Hán Nô.
Bọn này lập tức xoay ngang ra bù vào hậu quân, kể từ đó quân Đại Việt đã vất vả hoàn thành việc tụ quân và trở thành một khối phương trận khổng lồ với nhiều lớp quân.
Để đục được cái này phương trận tổng không bao giờ là chuyện đơn giản.
Đúng lúc này hậu quân Đại Việt từ xa bừng bừng ánh lửa. Trùng điệp không kể hết bao nhiêu kỵ binh xuất hiện.
Ngay cả ánh đuốc chỗ Lâm Thương đội kỵ Mã cũng tụ tập về nơi đây.
Lâm Thương bỏ ra hơn ngàn kỵ xác chết không thể công nổi mảy may cánh phải quân Đại Việt . Đúng lúc lúng túng thì Địch Viễn như u linh dẫn hơn vạn kỵ tập trung sau lưng hậu quân Đại Việt vừa khép trận.
Tuy nhận tin chậm, chỉ đến chậm mấy chục phút, nhưng tình thế đã thay đổi hoàn toàn.
Địch Viễn cau mày đánh giá đội hình chỉnh chu của Đại Việt. — QUẢNG CÁO —
“ Công hay lui lại tìm cơ hội khác?”
Địch Viễn không can tâm.
Cùng gần khoảng thời gian này ở xung quanh phủ Khai Phong, nơi từng là kinh đô của Đại Tống , nơi giàu có nhất Đại Tống, tuy lúc này Vương quan Đại Tống sợ Bắc Nguyên mà chạy đi Hứa Xương nhưng mà nơi đây vẫn giàu như vậy.
“ Ha ha Ha…. Đồ chơi này chơi rất vui”
Một tên thảo nguyên kỵ sĩ đang cầm quay quay trên tay một cục gì đó nối với dây da…
Nếu Ngô Khảo Ký ở đây thì hắn sẽ nói, “ Con mẹ các ngươi chơi liều vậy?”
Thế giới này không chỉ Ngô Khảo Ký biết phát minh….
Ngô Khảo Tước cũng biết phát minh vậy.
Thứ này cực nguy hiểm cả địch cả ta có tên Đại Thần Lôi.
Đây là đại lựu đạn made in Bắc Nguyên và chỉ người Bắc Nguyên mới dám chơi.
Nó là một quả lựu đạn gang vỏ mỏng bên trong chứa 3.5-4kg thuốc nổ, vỏ có gai nhọn như chùy. Đại Thần Lôi không có tay cầm ném mà may bọc một dây da chữ + bao lấy.
Châm ngòi …. Quay dây da vèo vèo , phi ngựa rồi ném….
Vãi cả mấy anh thảo nguyên.
Ấy vậy mà người thảo nguyên chơi được, Ngô Khảo Ký ở đây chắc cũng không hiểu tại sao chúng luyện được. Mà có hẳn một đội chuyên ném thứ này gọi là Thần Lôi Đội.
Cộng cả lực quay dây da và tốc độ phi ngựa có những thằng có thể quăng đi xa 30-35m quả là quá đáng sợ.
Hãy tưởng tượng một thằng khốn mặt giáp che tên, cầm khiên cưỡi ngựa không cần cầm cương che che chắn chắn lao về phía bạn mà ném thứ này…
Cạch….
Gai của Đại Thần Lôi ghim vào cửa gỗ, bốn năm thằng khốn kỵ binh Bắc Nguyên lấy khiên che đít sau đó trong mưa tên trên đầu thành thoát đi.
Phải rồi, sau nhiều ngày Tước ca đã tập hợp đủ dân du mục ở bờ Bắc Hoàn Hà giả làm đại quân. Chờ Hoàng Hà băng đủ dày thì 5 vạn kỵ với vũ khí mới của hắn đã qua tới Biện Kinh.
Khả Hãn có lệnh cấm cướp dân thường người nghèo, chỉ cướp quan khố cùng thế gia.
Thật ra dân du mục cũng thích cướp người nghèo dân thường đâu, họ có mấy thứ gì để cướp.
Nhưng trước kia kị binh đâu đánh thành trì được , cho nên chỉ lang thang quanh thành trì tìm dân đen làng mạc không có bảo vệ mà cướp.
Nhưng Từ khi Khả Hãn lãnh đạo nó khác bọt. Thành lớn không đánh nổi nhưng thành nhỏ thì thoải mái dư sài.
Quân Bắc Nguyên cướp trọn 5 cái huyện thành xung quanh Khai Phong rồi.
Tước vẫn chưa muốn động quân cờ hắn ém ở Trịnh Dương, và hắn cũng không muốn động dân Trịnh Dương lúc này. Tham Vọng của Tước lớn hơn. Cơ mà là sau này.
Thành nhỏ Huyện Kỷ sao chịu nổi năm lần bảy lượt thứ quỷ kia công phá mà xập xuống.
Quân Bắc Nguyên hung hãn tràn vào.
Dĩ nhiên đầu hàng chứ đánh gì mấy trăm già yếu binh cộng thêm 50 tên sau dịch làm sao là đối thủ của hùm beo thảo nguyên binh trang bị khôi giáp tận răng?
“ Ha ha ha.. đã nói đầu hàng sớm thì không nghe.. lôi ra đánh 20 quân trượng” — QUẢNG CÁO —
Trát Mộc A Tát Mã chỉ vào tên Huyện quan cùng tên Chỉ Huy sĩ quan ở đây mà nói.
Đây là luật của Khả Hãn thông báo toàn huyện thành xung quanh Khai Phong.
“ Ai kháng cự không đầu hàng đánh 20 trượng tất nhiên trong trường hợp quân Bắc Nguyên không chết. Nếu kháng cự gây chết người bắc Nguyên, một người Bắc Nguyên giết 10 lính Tống”
Thế nên mới có chuyện Huyện thành tên bắn líu ríu mà toàn tên nhẹ, mặc giáp thế kia, kiên thế kia bắn sao chết được.
Nghe nói Khả Hãn chỉ cướp tài không cướp mệnh cho nên chơi kiểu này vừa không mang tiếng đầu hàng giặc bảo toàn thanh danh. Lại không chết. Cướp là cướp kho triều đình mà.
Khốn nạn nhất là rất nhiều tham ô quan kho bị hụt kê không được nên cướp một cái là án trắng luôn.
Chẳng nhẽ Đại Tống đi hỏi, “ Anh Nguyên ơi Huyện Kỷ anh cướp bao nhiêu để em vào sổ sách”
Huyện Quan cùng Võ tướng Tống “hiên ngang” chịu đòn không khuất phục. Chịu mười trượng thôi mà , ăn tham nhũng mười năm rồi khố thiếu 1/3 so với sổ. Các anh lấy nhanh rồi đi em cái để em tấu lên triều đình là mất trắng rồi.
Thậm chí hai thằng khốn này còn dấu đi thêm một phần tiền thuế cùng một phần thóc nữa. Tính đổ hết cho Bắc Nguyên.
Nhưng Tước dễ chơi vậy sao?
Thám Mã quân Ty Nam Ty chẳng nắm hết tình hình ở Khai Phong, Trịnh Châu , Hứa Xương rồi.
Trát Mộc A Tát Mã nghênh ngang đi vào huyện nha, lục tìm sổ sách. Bên cạnh hắn có một tên mặc đồ kỵ sĩ thảo nguyên nhưng rất nho nhã gương mặt.
“Lý tú tài.. kiểm tra mau đi còn phải đi nơi khác đấy”
“ Tướng quân từ từ nào, bọn chó Tống này ghi sổ rất tặc phải cộng cộng..” Lý Tú Tài lên tiếng sau đó giấy bút ra cộng, lạ là hắn viết chữ latinh để cộng trừ.
“ Nói này Lý tú tài, ngươi không bằng Trương Tú tài rồi, ta nghe nói hắn liếc qua là thấy hết… Nhóm của Hô Luân anh em và Trương tú tài đã đi được 4 huyện rồi, chúng ta mới có hai.” Trát Mộc A Tát Mã cằn nhằn.
“ Trát tướng quân, ngươi còn cằn nhằn ta còn cộng chậm hơn… họ Trương hắn bên ban Toán dĩ nhiên cộng nhanh hơn ta bên ban Luật rồi… nói nhảm” Họ Lý Tú tài cáu.
“ Qua năm các ngươi đi du học Đại Việt à?” Trát Mộc A Tát Mã vẫn không ngớt miệng
“ Uhm… mà ngươi có để ta làm việc không…. chậm toàn là vì ngươi tướng quân nói lắm” Quạo thật rồi.
“ Ta Im ta im..”
Nửa ngày sau cũng trong huyện nha này.
Trát Mộc A Tát Mã ngồi trên ghế của Tri Huyện, Lý tú tài ngồi bên Chủ bạ ghế còn hai tên Tri Huyện cũng võ quan của Kỷ Huyện thì đứng, không phải không ai cho chúng ngồi mà là mông đau.
“Nói này Khổng đại nhân, chúng ta là người làm ăn….” Trát Mộc A Tát Mã lên tiếng
“Khụ … khụ khụ..” Lý tú tài bên cạnh điên cuồng ho.
Trát Mộc A Tát Mã trợn mắt… “ Thôi ngươi nói đi..”
“ Là vậy Kho khố so huyện nha so với sổ thu chi là thiếu ½. Hai người các ngươi ăn quá nhiều . Biết điều nôn ra đây, nếu không chúng ta đi xét nhà đừng kêu khóc…”
Tri huyện cùng võ quan Tống giật bắn người, từ lúc nào tụi thảo nguyên thô lỗ khôn vậy? nửa ngày đã cộng xong sổ sách. Đây là cái gì chuyện lạ?
“ Nôn hay không nôn” Trát Mộc A Tát Mã đập bàn cài bẹp.
“ Bẩm đại nhân… mua đất hết rồi, các ngươi cầm khế đất Đại Tống có tác dụng gì? không tin cứ khám nhà thôi, không có gì đáng giá” Tri huyện chơi bẩn bựa.
“ Ai nói kế đất không tác dụng… giao hết đây” Trát Mộc A Tát Mã trợn mắt quát lớn…
Khóc….
Ở một thôn nghèo nào đó vùng biên Khai Phong, làng đan đang run cầm cập bên nồi cháo loãng không mấy hạt. — QUẢNG CÁO —
Bỗng nhiên âm thanh rầm rập vó ngựa vọng tới.
“ Là Bắc Nguyên Quân đến”
Câu tiếp theo hẳn là trốn đi bà con ơi đúng không?
Không phải .
Câu tiếp theo là
“ Hoan hô. Bắc Nguyên Vạn Tuế”
Cả làng nô nức ra ngoài vì tin Bắc Nguyên quân cướp bạo ác người giàu chia người nghèo vang khắp nơi.
Chưa thấy nơi nào nói Bắc Nguyên quân giết dân, hiếp dân, cướp dân. Toàn thấy là phát gạo phát lương chống đói mùa đông cho dân.
Vậy Khả Hãn chúng ta đang làm gì?
Ngồi trong doanh đếm bạc, lương thực sau đó tính toán sổ sách ăn chia sòng phẳng với thủ hạ.
Tiền bạc vàng dĩ nhiên không chia dân, lương thực cướp được chia ½ lấy tiếng.
Làm cho nhanh còn đi Trịnh Châu xử mấy thằng ác bá. Mới năm qua xử án bọn chó này lại cướp lại những gì bị Tước lột trước đây, thậm chí chúng còn ép mỡ dân đen nhiều hơn.
Tước qua đây hành hiệp trượng nghĩa?
Thật là Nam Tống sợ nhất mấy chiêu này của Tước. Rất khó đối phó.
Biên quân của Đại Tống? 10 vạn ở Biện Kinh 7 vạn ở Trịnh Châu, nghe có mấy chục vạn quân Bắc Nguyên tụ tập bên sông đã đóng cửa chết không ra gửi thư triều đình cấp cứu.
Tước 4 vạn quân đóng cạnh Khai phong để canh chừng . Còn lại 1 vạn đi cướp sau đó về trại thay phiên.
Cướp non 1/3 cái phủ Khai Phong rồi.
Rất phong phú.
Có tiền rồi năm sau nghĩ xem nên qua Đại Việt mua gì nhỉ?
Tước nhẩm nhẩm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.