Thọ Xương Huyện, Thăng Long Thành. Ngô Gia Tộc Địa Khu vực Thăng Long.
Chính sảnh đường.
Lý Thường Kiệt ngồi đó mặt hầm hầm giận dữ.
Ông ta thuộc kiểu người vui buồn không ra mặt, thuộc mẫu người trời sập núi long vẫn không biến sắc.
Nhưng lúc này ông ta giận tím tái mặt mày ngồi nơi đây đã hiểu chuyện rất nghiêm trọng.
“ Trước khi ta cho các ngươi về Thăng Long phù Nhiếp Chính Vương làm việc đã nói gì? Dạy gì? Các ngươi cẩu quên hết rồi sao? Nếu như Nhiếp Chính Vương không mang ra thư tay của ta thì các ngươi muốn làm gì? Tạo phản? Một lũ khốn kiếp, một lũ ngu dốt”
Lý Thường Kiệt tức giận phì phò ‘mắng lớn tiếng.
“ Đại ca bớt giận , thật là ai rơi vào hoàn cảnh chúng ta cũng vậy. Bỗng nhiên thấy cơ Nghiệp đến tay Ngô Gia lại quay về Lý gia cho nên cuống cuồng mất khôn”
“ Phải đại ca, thông cảm cho chúng ta lần này . Thật là Lý gia còn sót lại vài người nhưng nghe sự kiện lại trở nên hống hách cho nên”
Hai người lớn tuổi nhưng theo dòng vẫn phải gọi Lý Thường Kiệt đại ca đứng ra biện minh chút.
“ Câm mồm , còn giảo biện? Ngô Khảo Ký còn chưa đăng đế các ngươi đã hống hách ngang tàn, đến lúc hắn đăng đế ta thật không hiểu Ngô gia lũ khốn các ngươi râu vểnh lên trời cả, coi thiên hạ là si cẩu. Ngươi ngươi ngày mai cút về Hoa Lư xây dựng lại Ngô Gia nơi đó. Lấy Ngô Gia Hoa lư làm bài học mà cảnh tỉnh tự thân”
Lý Thường Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338875/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.