Kinh thành Thăng Long hôm nay tất bật buôn bán kẻ chợ, nhưng lại không có kẻ ngược xuôi công xưởng vì hôm nay là… chủ nhật.
Nghỉ thôi, nghỉ thôi… toàn thành vui chơi, đây là ngày lễ nhỏ cho dân Thăng Long sau một ngày bận rộn.
Thăng Long thay da đổi thịt ai cũng thấy tận mắt, chỉ có 7 tháng trời người ấy nhập chủ Thăng Long, mà người dân cảm thấy mình như qua một kiếp, bao nhiêu thứ mới ngày hôm qua còn là mới lạ, nay lại hiện hữu thực tại trước mắt.
Nơi đâu đó góc đường cây đa đang rao lớn hoa quả mứt đường. Nơi nào đó thậm chí bánh bơ.
Mấy tháng qua đi thuỷ quân, thuyền vận quân toàn là thuyền buôn cỡ lớn chết dí lở Liêm Châu đứng kẹt cả biển biết làm gì đâu. Cho nên cái đầu đầy mùi kinh tế thương mại của Ký Huy lại ra ý tưởng. Đánh không tiến được lui không thể thua được thuyền ở đó có tác dụng chi?
Đã mấy chuyến đi đi về về chuyển lương đầy ắp cả Ung Châu Thành, đại quân có ăn cả năm không hết lương, chuyển nữa lại mắc công mang về sau chiến trận. Cho nên phải đi mua thêm lương.
Ủa lý thuyết gì kỳ lạ, đã thừa lương Ung Châu lại đi mua lương?
Phải mua thêm lương chứ , lương lúc nào chẳng cần , nhiều chất kho nhìn chơi.
Đùa thôi. Bắc Nguyên vẫn thiếu lương. Hà Bắc người cho dù về quê ổn định cuộc sống cấy cày ruộng lúa nhưng không đủ để nuôi toàn bộ Bắc Nguyên người.
Phe thảo nguyên như quả tuyết lăm càng lăn càng lớn. Mẹ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338852/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.