Kinh thành Thăng Long hôm nay tất bật buôn bán kẻ chợ, nhưng lại không có kẻ ngược xuôi công xưởng vì hôm nay là… chủ nhật. Nghỉ thôi, nghỉ thôi… toàn thành vui chơi, đây là ngày lễ nhỏ cho dân Thăng Long sau một ngày bận rộn. Thăng Long thay da đổi thịt ai cũng thấy tận mắt, chỉ có 7 tháng trời người ấy nhập chủ Thăng Long, mà người dân cảm thấy mình như qua một kiếp, bao nhiêu thứ mới ngày hôm qua còn là mới lạ, nay lại hiện hữu thực tại trước mắt. Nơi đâu đó góc đường cây đa đang rao lớn hoa quả mứt đường. Nơi nào đó thậm chí bánh bơ. Mấy tháng qua đi thuỷ quân, thuyền vận quân toàn là thuyền buôn cỡ lớn chết dí lở Liêm Châu đứng kẹt cả biển biết làm gì đâu. Cho nên cái đầu đầy mùi kinh tế thương mại của Ký Huy lại ra ý tưởng. Đánh không tiến được lui không thể thua được thuyền ở đó có tác dụng chi? Đã mấy chuyến đi đi về về chuyển lương đầy ắp cả Ung Châu Thành, đại quân có ăn cả năm không hết lương, chuyển nữa lại mắc công mang về sau chiến trận. Cho nên phải đi mua thêm lương. Ủa lý thuyết gì kỳ lạ, đã thừa lương Ung Châu lại đi mua lương? Phải mua thêm lương chứ , lương lúc nào chẳng cần , nhiều chất kho nhìn chơi. Đùa thôi. Bắc Nguyên vẫn thiếu lương. Hà Bắc người cho dù về quê ổn định cuộc sống cấy cày ruộng lúa nhưng không đủ để nuôi toàn bộ Bắc Nguyên người. Phe thảo nguyên như quả tuyết lăm càng lăn càng lớn. Mẹ nó các bộ lạc khắp nơi trên thảo nguyên mộ danh Bắc Nguyên Hoàng Đế mà đến. Hoàng Đế đánh trận thì siêu cường nhưng làm kinh tế cùng nông nghiệp hay quản lý dân chính đều bình bình. Cho nên Khả Hãn Bắc Nguyên Ngô Khảo Tước cầu viện. “ … Chị dâu ơi cứu em với.. bên em 4 triệu người cày cấy không đủ lương thực cho 13 triệu người…” “ Chú mày lấy đâu lắm dân vậy?” Huy thèm thèm… “ Chúng nó tự đến đuổi không được” “ Mày san bớt cho chị đê” “ Chị đến mà lấy, em nuôi không nổi” “ Thiếu thì đi cướp đê, chú mày giỏi nhất khoản này mà” “ Chị dâu nói chí lý…. Bọn bây đâu, giáp mão sẵn sàng đi qua nhà Tống Béo chơi , tiện thể ăn trực mấy bữa” Ha ha ha đùa thôi, đó là ảo tưởng đối thoại , nguyên văn là. “ …. Nhị ca, chị dâu tại thượng, em kính lễ…” “ … Chiến tranh vừa qua, lương thực dự trữ không nhiều… Hà Bắc đã đi vào sản xuất nhưng mà 4 triệu người vốn không đủ sản xuất lương thực cho 13 triệu….” “ … anh chị đừng hỏi vì sao em nhiều dân , phiền lòng, chỉ cần biết là lãnh thổ của em giờ kéo đến sông Za Kan phía tây rồi… quá nhiều bộ lạc xin ra nhập Bắc Nguyên, chẳng nhẽ em đuổi hết?” “… em dê bò thì nhiều lắm mà không thể đổi lương thực. Đại Tống khốn kiếp cấm biên, em cũng muốn đánh lắm nhưng mùa đông sắp đến xuất quân không nổi… “ “ …. Anh chị tại thượng mùa đông năm nay chợ đông người , quá khó khăn. Anh chị giúp đỡ một hai…” “ Em trai Ngô Khảo Tước kính cẩn chào” — QUẢNG CÁO — Lý Từ Huy hít một hơi lạnh, thằng khốn này phải gặp chuyện khó khăn cỡ nào mới như thế này chứ? Một vị Khả Hãn mạnh nhất thảo nguyên phương bắc kính cẩn cúi đầu biết bao nhiêu ghê gớm. Lý Từ Huy không biết rằng năm nay Hà Bắc lại mất mùa hạn hán tuy nhỏ nhưng mất mùa là có, nhưng mất thì mất, vẫn đủ 9 triệu người cố qua được mùa đông năm nay. Nhưng khốn nạn là ông Tước rảnh không có gì làm nên bỏ nhà ngược lên thảo nguyên chơi mấy tháng. Mà thằng này đi làm gì ai cũng đoán được rồi, ngoài đánh nhau thì làm gì? Thu phục một loạt bộ lạc trên thảo nguyên, thậm trí danh tiếng và tầm ảnh hưởng của hắn đã lan đến vùng thủ đô Mông Cổ Ulan Bato ngày nay. Dân số vụt tăng lên 13 triệu, có khi còn hơn thế. Đám này nghe Ngô Khảo Tước Khả Hản dụ khị, đi theo hắn về nhập quan tránh rét cỏ cũng có sẵn cho dê bò, thức ăn bao no. Vậy là không đi Hồ Hô Luân bé nhỏ chen chúc nữa, cả đám đi về Liêu Đông. Hay rồi ông đi mấy tháng mang về bò dê cả biển, người thì thêm một hải dương người, nhưng ông có biết ở nhà hạn hán không? Đại Tống nghe tin Hà Bắc hạn hán mất mùa thì vội vã đóng biên cảnh với Bắc Nguyên. Định bụng ép cho Ngô Khảo Tước phải cuốn gối một lần. Ngô Khảo Tước dĩ nhiên đánh không nổi nữa rồi. Mới trải qua mấy tháng chinh phạt quân đội rệu cả. đám mới nhập thì chưa đủ thiện dùng. Cho hắn 2 năm hắn lại đạp bằng Tống Béo đất cũng được. Nhưng ai cho hắn hai năm. Vậy là Ngô Khảo Tước nghĩ ngay đến anh chị ở Đại Việt, tất nhiên có anh chị làm gì, để vào lúc khó hắn xin xỏ. Lý Từ Huy dĩ nhiên giúp thôi, có gì đâu mà, Đại Việt mà gom lương không thiếu. Nhưng gom mất thời gian. Cho nên sẵn đội chiến hạm hùng hậu cùng đội tàu vận tải. Lý Từ Huy lệnh cho bọn này từ Liên Châu ngược bắc một dọc bờ biển thug om lương. Đại Tống dám không bán? Đội này hải quân là tinh nhuệ Bố Chính năm ngàn cùng cả vạn Đại Việt quân tinh nhuệ hải quân trong đó phần lớn là quân của Lý Kế Nguyên. Lại cộng thêm bâu sâu lính theo hầu các thuyền buôn phải tới hai vạn. Đại Tống không bán thì giúp Bắc Mân công mấy cái thành trì, Mà Bắc Mân không bán thì làm ăn cùng Đại Tống thôi. Chiến hạm Đại Việt Bố Chính lại lần nữa thay cờ, treo lên cờ Đông Hải Long Vương tụ tập hải tặc thêm mấy vạn. Hỏi một câu bán hay không bán lương? Đại Tống dĩ nhiên đoan đóan được Đại Việt điên cuồng thu mua lương làm gì nhưng cũng đàng chịu. Thật ra Đại Tống vẫn sợ Bắc Nguyên ghê gớm. Cấm biên chỉ là ép giá khiến Bắc Nguyên phải thoả hiệp mua gạo giá cao mà thôi. Chứ Đại Tống lúc này chưa rảnh đối phó Bắc Nguyên siêu cường lại có hậu thuẫn Đại Việt. Quân Đại Việt sắp xuyên thủng Quảng Nam Tây Lộ ( người Tống gọi chỗ Lưu Kỷ ở là vậy) vốn đã rất gần Đại Tống, nếu thực sự xé rách da mặt thì Tống khả năng ăn thiệt lớn. Hai đầu giáp công Tống đỡ không được, chiến tranh mới có một năm qua đi, Tống mất hết tinh nhuệ mười mấy vạn quân biên bắc giờ đang luyện lại quân không thể vội vàng được. Sở dĩ Tống Béo dán găng một tí vì họ có công nghệ của Tống Kiệt đưa cho. Trong mắt người Tống đây là thần tích, có thể biến gang thành thép nhạn chóng lắm. Chỉ cần cho Tống Thời gian phát triển. Hoả pháo 4-5 năm sau Tống Béo tin mình có thể cân hai, có khi cân ba cân bốn. Nhưng lúc này chưa được, không nên vội. Có đánh thì đánh Bắc Mân Vương thị thân cô thế cô. Ủa Tống Kiệt cho công nghệ để Bắc Mân, Tống Béo ép Đại Việt mà, sao lại quay qua vả nhau. Ký mà nghe chuyện này chắc cười rụng răng vì nhiều lẽ. Đầu tiên bể thổi của Tống Kiệt bản vẽ rất tồi, còn tồi hơn của Thăng Long, chất lượng thép đưa ra vừa không ổn định, độ đồng nhất không cao. Mấy chỗ Lý Thương Thuần sửa chữa toàn bộ đều cực quan trọng, để hiểu nguyên lý và cải thiện chỗ này cần rất nhiều kiến thức khoa học tổng hợp. Có thể Tống Béo sẽ thông minh cải tạo được nhưng ít nhất phải chục năm. Nên nhớ Thăng Long có bản fake 1 mà sáu năm dùng liên tục mới tìm ra gần đến nguyên lý để cải tạo. Đó là Ký đã đưa ra cho họ mấy chỗ bẫy ngầm trong chế tạo, người thông minh chỉ cần cứ bám chỗ bẫy ngầm này mà suy nghĩ ngược có khí tìm được căn nguyên. — QUẢNG CÁO — Lý Thương Thuần là chính như vậy. Tống Bép có được từ Tống Kiệt bản vẽ là hệ thống fake 2. Từ cái này suy ra fake 1 còn khó và tốn thời gian chứ đừng nói mò ra công nghệ real của Bố Chính thời .. 6 năm trước. Điểm thiếu hụt chính của Tống Kiệt lần này chính là… lò cao, thứ tưởng như dễ sao chép nhất từ Bố Chính hắn lại không giao cho Tống Mân.
Sở dĩ có truyện này vì…. .hiểu nhầm. Trước đó Tống Kiệt giao dịch với các thế gia… họ không cần và không mua lò cao công nghệ, vì… 100% họ biết. Bán gang cho Đại Việt Thăng Long luyện chính là lũ này mà, tại sao vậy? Vì đấy tranh Hoàng Thất Lý thị và thế gia ( xem lại chap bao nhiêu ấy tác gài hàng chap nào quên rùi). Cho nên Tống Kiệt mặc nhiên nghĩ thứ nầy đã phổ biến khắp nơi. Thế là Tống và Mân không có được lò cao công nghệ. Thật ra Trùn Hoa mới là cái nôi của lò cao nguyên lý, nhưng từ nguyên lý thành công nghệ dùng được kết hợp Besssemer lò nó lại khác hoàn toàn nhau. Cách làm gang của người Hoang hay nói chung là người Phương đông lúc này vẫn là lò nhỏ, cao vừa phải, tỉ lệ cao/ ngang vẫn là béo. ( Tống Béo cái gì cũng béo hê hê). Mà lò nếu không đủ độ cao thì bột quặng sắt từ trên cao ( nóc lò) đi xuống không bao giờ đủ thời gian thực hiện một loạt phản ứng hoá học ở các khu vực nhiệt đột chênh lệch trong lò. Lại nói lò không đủ cao sẽ không có đủ nhiệt lượng thế thôi. Than cốc thì người Việt đã sản xuất theo lối công nghiệp ngang cơ Anh quốc thế kỷ 19 vì công nghệ than cốc lò tổ ong nó đơn giản rồi. Tất nhiên nói đơn giản nhưng khu đó là khu bí mật quân sự, trước đây là đất phong của Lý Từ Huy, sau đó Hoàng Gia chiếm và sở hữu nó làm của riêng trọng bịn canh gác làm sao ai lấy được công nghệ. Tại sao Tống Kiệt không cướp công nghệ này, đơn giản vì Tống Kiệt mà biết chết liền, đối với Tống Kiệt than chính là than. Củi chính là củi, hắn đến Đại Việt dò qua công xưởng cũng là lướt qua, ai cho hắn tham gia nhiều. Công việc của hắn là thiết kế pháo cùng thuốc nổ, Hoàng Tộc đã từng hi vọng Tống Kiệt có thể biết và cải tạo lò cao cùng bể thổi gang cho nên mới để hắn “ Tham quan”. Thằng này dĩ nhiên biết quái thứ này mà nhận xét cho nên bị đá qua khu đúc gang thép. Đừng khinh thường khả năng bảo mật của Lý gia Hoàng thất đây chính là mệnh môn của họ. Chuyện Tống Kiệt không biết về than cốc có nhiều nguyên nhân chủ quan khách quan, hoặc giả hắn có thể biết mà không coi trọng , hoặc giả hắn không biết, hoặc hắn coi trọng nhưng không chiếm được vì mỏ than Lý Từ Huy đất phong chính là núi Đông Triều, vùng này lá ranh giới giữa Lộ Đông Hải và Lộ Tân Hưng. Tống Kiệt dám ra đây chiếm tiện nghi, qua đất Đỗ Thần siêu cấp thế gia Đại Việt đã nguy hiển ( Tân Hưng Hải Phòng Hải Dương) dám chạy qua đất Lý Kế Nguyên quản lý ra oai ( Lộ Đồng Hải Quảng Ninh- Hải Dương ). Cho nên nguyên nhân về vụ than cốc không đến tay các nơi vẫn là bí ẩn. Trăm thằng xuyên về mồm đều leo lẻo treo lên xây lò cáo mười mấy mét nhung quặng lấy thép… đây là sai lầm chung … sản phẩm lat gang nhé, than củi vẫn dùng tốt. Nhưng 99 thằng chém gió này sẽ không biết được thực sự lò cao cấu tạo ra sao? Lò cao là cái lò xây cao lắp thêm cái ống thổi khí phì phò thổi vào ấy là lò cao. Phải mẹ còng gì, rõ là cao rồi thôi. Đúng nhưng chưa đủ. Cấu trúc bụng chứa với lỗ thủng tổ ong bên dưới mới là quan trọng để lò có thể hoạt động liên tục. Gang lỏng sẽ rơi xuống bụng chứa lại bị tháo ra ngoài, phía trên thân, bụng lò trống thể tích cho mới than cùng quặng cứ vậy liên tục không nghỉ cho ra những mẻ gang lớn và tốc độ nhanh là vì đây. Than cốc lại cháy khá triệt để để lại ít cặn cho nên một lò sẽ tốn ít thời gian bảo trì ( nạo vét cặn tròn lò để tái đốt mẻ mới). Còn lò cao truyền thống phương đông không có hoặc nói là chưa có cấu trúc này. Cách lấy gang của họ là đập lò… xây lò mới. :D cho nên mới không ai điêm đi xây lò khổng lồ rồi đập. Dĩ nhiên Trung Hoa , Nhật Bản đã có sự phát triển mạnh mẽ trong công nghệ , lò của họ có các bộ phận gia cố bên ngoài bằng sắt non. Cái này không cần chịu nhiệt vì là lớp bên ngoài lò. Lớp này sẽ cố định, ép thân lò không đổ vỡ trog quá trình nung lò. Thứ này được tái sử dụng lại dễ thôi. Do đó yêu cầu về vật liệu chịu nhiệt lại có thể chịu nổi áp lực của thân lò giảm xuống. Quá trình chế tạo lò mới dễ hơn, tăng cao năng xuất lao động. (Ở châu âu thì có lò Catalan forge và bloomery hai loại này cho sản phẩm là sắt bon lẫn xỉ quặng, sau này người Châu Âu đến Đông Á và học kỹ thuật rót gang cùng luyện gang lò cao ở đây rồi phát triển đi trước- đã từng giới thiệu kỹ trước đây, không nhơ chap) Cho nên Tống Béo lúc này có công nghệ thổi gang fake ii nhưng lại phải làm thành nhiều công đoạn. Thứ nhất lò cao kiểu Đông Á sinh gang, sau đó gom gang nung chảy một lần nữa cho đủ số lượng rồi lại đổ vào bể thổi. Tất nhiên mất thời gian công sức, tốn năng lượng, nhưng Tống Béo không sợ thiếu người thiếu tài nguyên lúc này, cho nên chỉ cần cho bọn hắn thời gian, có thể Tống Béo sẽ sản xuất được pháo khá tốt. Vì vậy Tống mới có mục tiêu năm năm lần một sau đó thử vật tay một chút Bắc Nguyên, tất nhiên một hai năm này mục tiêu Tống Béo sẽ là Vương thị, phải ổn định được nội bộ ( Tống coi Tam Mân là nội bộ) thì mới đánh bên ngoài được. — QUẢNG CÁO —
Do đó lần này Tống… nhường đấy… nói thật sợ thì nhận cho tiến bộ. Chiến hạm thương đoàn Đại Việt ầm ầm đầy ắp thóc gạo tiết vào biển Hoảng Hải rồi vào phủ Tế Nam. Lúc này toàn dân toàn quân Bắc Nguyên , Khả Hãn Ngô Khảo Tước, quan lại văn võ các ban đều mắt lệ trào dâng đứng đó đón chờ rồi. Coi như lần này qua một nạn, Ngô Khảo Tước chừa tội rảnh háng mang quân mở rộng bờ cõi mà không để ý hậu phương, anh à anh nhớ dùm tôi lúc này Đại Việt ở xa lắm không giống như lúc Ngô Khảo Ký còn ở nơi này buff đều cho anh đâu. Muốn làm gì tính toán một chút. Bắc Nguyên thực tế không quá thiếu tiền, bọn họ một là cướp được một mẻ đền bù rất khá từ Tống, một là thời gian năm ngoái bình thường hóa quan hệ, buôn chút trâu bò dê , da thú lấy tiền cũng kha khá. Bắc Nguyên đã có Hà bắc làm căn cơ cho nên không thiều trà, muối, sắt. Tống Béo không thể lấy mấy thứ này bắt nạt Bắc Nguyên như từng bắt nạt Liêu, hay các bộ lạc thảo nguyên khác. Tất nhiên trà phương bắc ( Hà Bắc) chất lượng không cao, nhưng người thảo nguyên quan tâm à, có để uống là được, vả lại trước đây giao dịch thì thương nhân vô tâm người Hán toàn dùng trà kém chất lượng thôi mà. Nói chung có Hà Bắc thì Bắc Nguyên đã không được coi là thuần quốc gia thảo nguyên , họ cũng có đồng bằng phì nhiêu, có mỏ có sắt, có nhiều loại lương thực thực vật mà trước đây thảo nguyên thiếu thốn có không được. Lần này không hạn hán thì không quá khó khăn như vậy. Lại nói phân nửa tiền hàng trao đổi là dùng bạc, còn phân nửa là dùng trâu bò dê , da bò trâu thay thế. Vận chuyển trâu bò, ngựa bằng đường biển vất, hao tổn hàng hóa cao, thực không có lợi, nhưng đây là Lý Từ Huy yêu cầu. Đại Việt vẫn thiếu sức kéo. Thậm chí Vua Lý còn ra dụ cấm giết trâu bò, chết già mới được ăn. Cho nên lần này chỉ là lần đầu giao dịch , Đại Việt rảnh rồi sẽ chạy liên tục đi Bắc Nguyên vận thứ này. Da thú trâu bò Đại Việt cũng cần rất nhiều. Nói chung vẫn cần duy trì liên hệ làm ăn với Bắc Nguyên nếu không nơi này sẽ khó khăn lắm. Lần này tuy chỉ có ½ tiền hàng là trả bằng trâu bò dê nhung cũng nào chở hết, phải để lại 1/3 nhờ người Bắc Nguyên trông coi, qua năm lại qua lấy. Sao phải đợi qua năm? Vì mùa bão vùng biển Hoa Đông sắp đến, Đại Việt đang cong đít chạy về nhà kia kìa, nín mấy tháng mới dám về lại Bắc Nguyên. Cho nên lúc này Thăng Long nó tràn ngập dê bò, cho nên thấy bơ hay sữa … thì đừng ngạc nhiên nhé. Lần này làm ăn tưởng như không có nhiều lãi nhưng thực tế là siêu lợi nhuận.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]