Ngô Khảo Ký cười khổ cầm trong tay bức thư, ngồi trên khoái thuyền một đội lớn tiến lên phía Bắc. Hắn đã giải thích được hiện tượng của cơ thể hay ít nhất là tạm giải thích, hay nói chính xác hơn là tạm thời tin tưởng khả năng của tên tu sĩ kia có thể nhìn thấy được trường năng lượng linh hồn. Thật sự làm một bài test thôi. Mười ngày ở bên ngoài tâm cảnh khá hơn. Cảm thấy cơ thể thoải mái nhiều không còn cảm xúc tiêu cực bực bội hay nóng vội quấy nhiễu. Hắn lại tìm tên tu sĩ ép hắn dòm thử xem. Lần này là một tên thương nhân người Khmer biết tiếng Phạm làm phiên dịch. Đáp án từ gã tu sĩ chính là thứ quấy nhiễu linh hồn Ngô Khảo Ký yếu đi nhiều. Tất nhiên Ký không tin tà. Nhốt tên thương nhân Khmer lại cấm tiếp xúc. Sau đó hắn trốn dưới hầm ngầm 15 ngày không ra, chỉ trừ đi vệ sinh tắm rửa là ra ngoài. Kết quả gặp tên tu sĩ lần hai, thằng này không nói hai lời nhảy dựng lên chỉ vào Ngô Khảo Ký vùng ngực mà nói “ Nó mạnh lên” sau đó lăn đùng ngã ngửa xùi bọt mép dãy đành đạch. Cuối cùng Ký phải tin chuyện này là thật, cái căn phòng này con mẹ nó tà, có thể làm thứ gì đó ảnh hưởng Ký. Nhưng nếu thật như vậy Ký còn cần thứ này làm gì, rõ có thể trốn tránh hệ thống nhưng lại có hại bản thân. Ký bắt đầu tin thằng thầy tu này có chút bản lãnh. Thế là lấy ngựa chết làm ngựa sống Ngô Khảo Ký bắt đầu xuất ra mấy thứ mà hắn khắc bản được từ mặt sàn cho tên thầy tu tham khảo. Tất nhiên là không đưa ra kết cấu công nghệ rồi, hắn chỉ đưa ra một số khắc hoạ về nghi thức nào đó ở mặt sàn hướng đông nam, từ đó hi vọng có thể giải thích được gì đó. Nào ngờ tên thầy tu này nhìn thấy những hình vẽ đó thì như điên như dại quỳ gối ôm chân Ngô Khảo Ký hôn tới tấp cái gì mà Ngô Khảo Ký cho hắn pháp môn kêu loạn cả lên cảm tạ. Kẻ phiên dịch cũng không dịch nổi vì có quá nhiều từ thuộc phạm trù triết học, ngay cả dịch ra tiêng Khmer cũng không được chứ đừng nói là dịch qua tiếng Việt. Chịu hẳn. Ngô Khảo Ký không hiểu thằng này tu sĩ nhìn cái khắc ấy thành thứ gì cho nên đành chán nản bỏ đi. Nào ngờ ngày hôm sau tu Sĩ Ấn Độ lại quay lại làm phiền Ngô Khảo Ký nói một chàng tiếng Phạm. Bắt buộc phải thả tên người Khmer ra phiên dịch. “ Hử đây là Yoga động tác?” Nói một hồi râu ông nọ cắm cằm bà kia thì Ký cũng hiểu được đây không phải bức hoạ về một đám người làm nghi lễ mà là những chuyển động không tưởng của cơ thể tạo thành một “ bài tập” Yoga. Theo Ký Nhìn thì đây không phải loại động tác mà con người làm được ngay cả mấy anh chơi bone breaking cũng không thể làm được, nó vượt ngoài tầm năng lực của con người, chính vì vậy mà Ký mới nhìn lầm đó là một đám người đang làm nghi thức nào đó. Nhưng tính đi tính lại thì cũng có thể đây là nghi thức, còn tên tu sĩ nghĩ nhầm đó là động tác Yoga. Bởi lẽ đâu ai dám chắc tu sĩ đúng, dù gì theo Ngô Khảo Ký suy đoán thì Hindu giáo là dựa vào các di tích sau đó tập hợp lại rồi tự suy diễn giáo lý giáo phái của mình. Cho nên ai dám nói là họ đúng đâu? Họ suy sai thì sao nào? Cho nên cuối cùng là Ngô Khảo Ký làm cái cửa sắt khoá lại đường xuống hầm đá còn hắn thì đi về Bố Chính, ở đây cắt cử lại ngàn quân trông coi, trong đó phần lớn canh gác chính điện đường hầm cùng giam lỏng tu sĩ không cho hắn đi khỏi nơi này khu vực Vishnu Wat. Nước uống lương thực thì khỏi lo, có tên to cao đen hôi sẽ không cần bận tâm thứ này. Đám hộ vệ cạn gác nơi này có cái tên mĩ miều Thần Vệ quân, toàn là tinh anh đấy. Tất nhiên không phải Ngô Khảo Ký không có thu hoạch gì. Nếu như tên chết bầm tu sĩ nói đúng, các tư thế kia liên quan Yoga thì cái hầm này sẽ liên quan Luân Hồi cùng Giải thoát trong giáo lý của Hindu. Nếu suy nghĩ theo chiều hướng này có khi thật. Vì nếu liên quan dù là Luân Hồi hay Giải Thoat thì sẽ đều tác dụng trực quan lên linh hồn. Cái hầm này có năng lượng đi qua, Ngô Khảo Ký chắc 100% vì Vishnu Wat nằm trên đường Ley. Thứ hai bằng chứng khiến Ngô Khảo Ký tin chắc nhận định này vì hắn đã dùng căn phòng này liên hệ được với một thứ gì đó. Khi đã liên hệ đặt ra khoảng cách phải có năng lượng cung cấp , đây chính là khoa học thường thức thôi. Và nếu tạm tin vào các manh mối rời rạc của tên tu sĩ kia thì khả năng cao luồng năng lượng trong hầm đá tác động lên linh hồn. Do đó mới có những điều lạ lùng ảnh hưởng Ngô Khảo Ký như vậy. Mà Ngô Khảo Ký là loại linh hồn bất thường cho nên giờ tạm chấp nhận lý do như vậy. Tuy phủ nhận siêu hình học nhưng những ngày qua hắn tạm tìm hiểu một chút Hindu giáo các căn bản vê giáo lý Bản Ngã- Luân Hồi- Giải Thoát- Nghiệp v.v.. thì hắn thấy nếu gạt bỏ mọi yếu tố mê tín dị đoan thì đây là một môn khoa học về …. Linh hồn. Mà linh hồn là có thật, Ký Xuyên không mà, cho nên hắn chắc chắn thứ này là thực thể. Từ đó cái mệnh đề cơ bản nhất của Hindu đã được xác thực. Cho nên nếu có thời gian nghiên cứu một chút không chết được, tất nhiên phải loại bỏ hoàn toàn các yếu tố siêu hình, chỉ lọc khoa học chứng minh về linh hồn trong đó mà coi thôi. Tất nhiên Ngô Khảo Ký cũng có thể nghiên cứu Phật chứ. Nhưng hắn không làm vậy vì cuối cùng là Phật dựa trên giáo lý Hindu cải tạo. Tức là Phật giáo là suy lý từ Hindu và cách quá sa di chỉ như kiểu cái đền thờ này. Cho nên muốn tìm hiểu bản chất của căn hầm , một là Ngô Khảo Ký tự thân kiếm thật nhiều di chỉ cùng loại này, sau đó tự tổng kết suy diễn rồi tìm hiểu. Bỏ đi, cho Ký thêm 200 kg IQ cộng thêm 100 năm nghiên cứu cũng chịu. Do đó dựa vào nghiên cứu đã có của tiền nhân cũng tốt, tuy rằng đã bị lăng kính chủ quan của người Ấn độ làm lệch hướng nhưng chí ít vẫn tốt hơn Ký đi hàng vạn dặm, tìm hàng ngàn di tích mà chưa biết có thể tìm được không sau đó tổng hợp quy diễn. Nên nhớ Hindu đã phồn thịnh nhiều năm, nơi bọn họ ở Ấn độ đã xây dựng quá nhiều mô phỏng , giờ này đến đó cái nào là di chỉ cải tạo cái nào mới xây bố ai biết được, cái nào là hàng real cái nào hàng fake chịu không biết. Chở về Bố Chính thì hắn nhận được thư chửi bới té tát của Tích nên vội lên đường. Lần này đi toàn là tàu nhanh 150m một đoàn hộ tống 80 chiến hạm đủ 28000 tinh nhuệ hải quân đi bảo vệ. Đừng thấy anh nhỏ mà khinh. Sự thật đi biển sâu anh không bằng bọn Carrack hàng 25-30m. Nhưng đánh ven biển đánh sông thì mấy thằng to con kia tuổi? Mà không đánh thì chạy trốn, đám này chạy tặc nhanh. Số là dù ở xa nhưng tuyến đường biển đã thông, từ khi Bố Chính sáng tạo ra thứ chết tiệt chân vịt động cơ cơm thì bắc nam liên hệ nó cứ thế nào cảm thấy dễ dễ. Tất cả đều là do một tay Lý Từ Huy ở Thăng Long làm ra cả. Đúng là nắm chính quyền làm gì cũng dễ, ngày xưa mấy việc cần sức người trên diện rộng kiểu này Bố Chín chịu. Nhưng lúc này làm ngon ơ. Muốn thông Bắc Nam . Đơn giản vẫn là tuyến đường hằng hải. Tông bắc Nam đường bộ cao tốc? Đại Việt chưa tuổi. Ngay từ khi thuyền chân vịt các ưu điểm lộ rõ, tốc độ không chậm, có thể thay phiên chèo nên có thể chạy liên tục. Lý Từ Huy đã nghĩ đến làm như thế nào để có thể chạy đêm. Đương cử nếu thuyền chạy trung bình 15km giờ đây là tốc độ dưỡng sức. Một ngày chạy mười tiếng được 150km. Nếu chạy cả ban đêm thì sao? Khả năng tăng lên 200km chứ? Vậy từ Thăng Long đi Bố Chính từ 15 ngày sẽ giảm xuống 10 ngày hơn. Lại nói nếu chơi tàu 15m mới tinh cánh quạt to lớn so với trọng lượng tốc độ 17-18/ giờ thì có thể còn rút ngắn nữa thời gian. Cho nên Huy phất tay. Tất cả vùng miền ven biển các cản cửa sông xây hải đăng. Cách 50km lại một hải đăng không được sai lầm. Những nơi nào có vách đá ăn nhô ra bờ biển phải xây hải đăng trên nùi đá gần biển nhất. Tất nhiên các địa phương như Nghệ An Thanh Hoá , Thiên Trường, Long Hưng. Tân Hưng, Đông Hải sẽ vận dụng lớn nhân công tại địa phương tạm thời xây hải đăng Gỗ, Bố Chính vẫn đi một vòng cấp họ Đèn pha dạng siêu lớn cùng dầu thắp. Quốc gia trả tiền Phía Bố Chính thì bắt đầu bê tông gạch xây hoá dọc bãi biển Từ Bố Chính đến Thăng Long tồi từ Bố Chính đến Đà Nẵng sẽ làm sau. Ngô Khảo Ký cười, đúng là sấm vang chớp giật. Tính ra mỗi địa phương nhiều nhất xây 4 cái hải đăng là cùng. Chỉ cần huy động tầm 2 ngàn dân phu mỗi địa phương là đủ một tháng hoàn thành chứ. Cứ tính ra 500 người xây một cái chòi canh cỡ lớn bằng gỗ mà thôi. Thật ra Ngô Khảo Ký không ủng hộ bê tông cùng gạch hoá. Quá tống công, thứ đó chỉ nên xây ở các mỏm đá ngầm ngoài khơi gần. Bên trong nội địa bờ sông trên núi chỉ cần xây móng đá bê tông chắc sau đó gôc lớn 15m đủ xây vững mấy chục năm rồi. Mà gỗ to 15m đâu đâu ở Đại Việt chẳng có. Tội gì cho công nhân Bố Chính cặm cụi vất vả vậy. Cho nên Ngô Khảo Ký đã lập tức lệnh thợ Bố Chính đến tỉnh khác chỉ cần làm móng tốt còn lại để địa phương tân dựng hải đăng theo mẫu chung là được. Thứ này rất rất thực dụng, không những hướng dẫn tàu biển đi đêm mà còn làm luôn nhiệm vụ canh gác bờ biển Có điều hơi tốn dầu. Nhưng kệ thôi Bố Chính 6 -7 năm chưng dầu , trong kho nhiều đến vứt lăn lóc, chỉ đốt đèn dầu thì làm sao tiêu thụ lại với sức sản xuất? Bố chính lại có cái mỏ dầu thô lộ thiên ở Medang đấy. Nói đến mỏ dầu này có lẽ Ngô Khảo Ký phải đi qua xem,vì theo thông tin lịch sử nó được dân Indo khai thác thời gian ở thế kỉ 17 cái hết luôn. Chắc có hạn trữ lượng. Phải đến xem sao. Thật ra cách làm của Huy rất hay, thơm ngon bổ rẻ, dựng hai đăng gỗ cạnh bờ biển những chỗ nguy hiểm vách đá hay những chỗ ngoài khơi nhiều đá ngầm. Thật ra đá ngầm gần bờ toàn là từ các dãy núi ăn lấn ra biển tạo thành cắm hải đăng ở đó thì tự hiểu giảm tốc mà tránh né an toàn đường đi. Tất nhiên phải có một bản hải đăng đồ để người đi biển biết chỗ nào hải đăng có nguy cơ cao đá ngầm , chỗ nào hải đăng là cảng tránh bão. Như vậy chỉ cần không ngủ gật đếm hải đăng sẽ biết mình đang ở đâu, cạnh mình có cảng không? Và mình có gần đá ngầm không? Rất thực dụng và lợi ích giúp giảm đáng kể thời gian đi biển thông bắc nam. Nhất là có chân vịt chạy cơm. Lằng nhằng tính ra thứ này có thể chạy 15-16 h một ngày tối đa. Ngon cơm.. Ngô Khảo Ký lại quay về bức thư. Ký và Tích mấy lần thư qua lại. Tíc hỏi bao giờ Ký ngược bắc lên chỉ huy chiến trường. Ký nói hay là không lên, lên lúc này khác nào làm hỏng thanh danh Tích. Tích đánh mãi không được Ký lên một hồi đánh xong, cả Đại Việt nhìn Tích ra sao? Vậy là Tích biên thư về chửi xối xả Đầu thư: Oắt đờ heo Ngô Khảo Ký ( đây là Ký chửi nhiều Tích học được ) Ca mày đây mà thèm quan tâm ba cái danh tiếng để làm gì? Ta cũng không có làm vua cần gì cái danh tiếng ấy. Ca không hiểu mày rắm chó gì trong đầu lại có tư tưởng đẩy Ca lên vị trí đó. Tiếp thư. Ca mày có bao nhiêu cân lượng tao tự biết nhé. Ca xin ký cái Vương gia leng keng được rồi. Tiếp theo. Tao nói rồi mày lên phương Bắc ngay thằng kia. Ca đánh hết Ung Châu chiếm Côn Lôn Ải là không đánh được nữa. Hết đồng bằng rồi, dàn binh bố trận đồng bằng Ca không sợ ai, nhưng đánh núi Ca đánh không nổi. Pháo lớn không vào được, pháo cối chúng nhìn thấy là bỏ chạy hết, ban đêm lại ra quấy. Quân không ăn không ngủ nổi lại rút Côn Lôn. Ca quá mệt rồi, Ký ơi mày lên Phương Bắc thôi.. Cuối thư Mau mau mau… Đại ca bất tài Ngô Khảo Tích. Đọc thư đầy tính hài hước, đầy vẻ vui đùa. Ngô Khảo Ký ứa nước mắt. Làm gì có chiến tướng nào mấy tháng không tiến mà lại còn có tâm vui vẻ vậy? Hắn biết thừa là Tích không muốn đánh trận này, hay nói đúng hơn là hắn không muốn lập công lớn. Hắn ức chế tam quân không cho đánh để chờ kỳ được Ký lên. Cái này lãnh thổ chỉ có Vua Đại Việt mới được phép đánh hạ. Sau này miếng lãnh thổ này còn quá nhiều liên quan rồi. Đây là người nhà , là Đại ca hắn, cả đời cái gì cũng đỡ cho em, lúc hắn cường đại hơn Ký thì hắn đứng trước chắn mưa gió. Lúc hắn yếu nhược hơn Ký thì lại chạy lăng xăng khắp nơi để dọn dẹp việc vặt. Đến công lớn cũng không dám nhận về mình để Thăng Long bao người bàn tán dè bỉu. “ Đại ca, ta hứa với trời, 20 năm sau Đại Việt đủ dân để tách… Đại Lý ta quyết lấy cho ngươi, ngươi không làm Hoàng Đế cũng phải làm” Ngô Khảo Ký ngước mặt nhìn trời đêm, gió biển thổi khô hai hàng xúc động lệ. Đại Việt kế hoạch tăng dân khủng bố lần một khởi động. Xin lỗi chị em Đại Việt lầm này , ta biết các ngươi không h nái. Nhưng vì lợi ích dân tộc.. hi sinh thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]