Hết hứng thú, nhiều thắc mắc đã có lời giải, Angkor Wat đối với Ký cũng chẳng có cái gì lợi ích hay tác hại, chỉ là thoả mãn bản thân tò mò thôi.
Nhưng tò mò của hắn khiến liên quân Đồng Minh… hơi sợ. Mấy chục vạn quân sắp đánh nhau đến nơi, linh hồn của Quân Đồng Minh chơi trò vào rừng rậm tìm thần.
Chịu hẳn.
Tất nhiên Lavo, Medang và cả Khmer đều rất mê tín Hindu, người Ấn ảnh hưởng quá mạnh, cho nên hành động tìm thần của Ngô Khảo Ký mọi người đều nhất trí và ủng hộ. Họ coi đây là cơ duyên của Ký, cho nên Ký vô trách nhiệm vứt liên quân lại mọi người đều hiểu và rất thông sờ cảm.
Về phần Ký, hắn quan tâm mẹ gì đánh nhau. Đông Tây Khmer đánh tới đánh lui cũng làm sao ra được kết quả trong mấy ngày?
Nghĩ 14 vạn quân và 11 vạn quân là dàn trận đánh nhau lao chung một chỗ chém giết chắc.
Ký đã tham ra chiến dịch Hà Bắc nên biết rõ ràng.
Cái mà sử nói mấy chục vạn ở đâu đánh mấy chục vạn ở đâu đấy là nói vắn tắt và nói khoa chương, lại toàn là quan văn ghi chuyện quan võ, người không hiểu quân sự đi chép sách quân sự.
Mấy vạn đấm nhau đã là chiến trường lớn, mười mấy vạn hai bên đã là rất lớn. Hai bên gần 30 vạn đã là siêu lớn.
Một trận chiến như vậy phải bày binh bố trận trên các cứ điểm, các khu trọng điểm quân sự rộng lớn. Trung bình các cuộc giao tranh lẻ tẻ mấy ngàn, một vạn sẽ diễn ra trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338836/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.