Chương trước
Chương sau

Thăng Long Thành, Phủ Tần Vương nằm tại Thọ Xương Huyện ( Thái Hà ngày nay).
Phủ Tần Vương chỉ rộng chừng năm ngàn mét vuông tường bao, bên trong dinh thự cũng không phải quá to lớn, nói chung chỉ là nhỉnh hơn phú hộ đôi ba phần mà thôi.
Đừng nhìn hoàng thành Thăng Long to lớn 90 ha , rồi Minh Phượng phủ của Lý Từ Huy đến 70 ha mà nhầm tưởng cái gì của Đại Việt cũng hoành tráng mà nhầm
Hoàng Thành Thăng Long khởi nguồn là Đại La thàng với mấy trăm năm các đời đô Hộ Đường triều đáp vào mở ra cho nên mới có cái khung to lớn như vậy. Lý triều là dựa vào nền đó mà hoàn thiện lên.
Còn Phủ Minh Vương của Lý Từ Huy chiếm đóng bản thân là một Vương Thành cứ điểm quân sự rộng đến 70 ha. Tường thành cao đến 7 mét chưa kể nữ thành. Nói thật hành động bá đạo của Lý Từ Huy xưa nay chưa ai có. Nhưng nàng không ở Hoàng cung cho nên tạm chiếm Vương Thành không ai nói gì, vì rốt cuộc trong đầu họ vẫn luôn nghĩ Lý Từ Huy sớm muộn cũng rời Vương Thành nhập Hoàng Thành mà thôi, chỉ là sớm hay muộn Hoàng Thành sẽ đổi chủ. Còn Lý Từ Huy làm Hậu hay làm Đế thì chưa ai biết, vì Ngô Khảo Ký sợ vợ tính chất ác liệt đã loang rộng khắp thế giới rồi.
Cho nên mới nói mấy cái phủ của Vương gia khác trong Kinh thành không quá nổi bật, toàn là be bé xinh xinh vậy thôi.
Nhưng đừng nhầm Lý Kế Nguyên bình thường , Vương Phủ của hắn tại đất phong Đông Hải Lộ không hề bé, quy mô cốt cách cũng đến chục hecta đấy.
Đây là điểm chung của Tông Thất Lý gia. Cũng may Lý Kế Nguyên mang theo con trai thứ trấn giữ Lộ Hải Đông nếu không thì hấn cũng tuyệt hậu trong lần dịch bệnh kinh hoàng này rồi.
Lý Kế Nguyên về đến “ nhà” nhưng xa lạ vô cùng, vợ mất, con trưởng chết bệnh… người quen nô tỳ toàn bộ không còn, lúc này quanh hắn chỉ còn lại mới nô bộc mới được triều đình bổ xung đến đây.
Lúc này ngồi đối diện Lý Kế Nguyên là Lý Hoằng Chân.
Hai người này đều không thuộc dòng chính Lý thị Tông Thất nhưng có nhiều công lao cùng tai năng xuất chúng cho nên được phong vương, thậm chí Lý Kế Nguyên còn lên đến Phụng Tấn Vương quả thực có thể sánh ngang hàng Phụng Càn Vương Lý Nhật Trung dòng chính rồi.
Còn Lý Hoằng Chân chỉ là Dực Vương, tước vị chỉ nhỉnh hơn công hầu, dưới Bình Vương của Ngô Khảo Ký một chút chút.
Nói đến hai người còn sót lại của hoàng tộc này thân thế cũng không xa lại. Dực Đức Vương là cháu trai Dực Thánh Vương, Dực Thánh Vương là em trai của Lý Mỗ và Lý Công Uẩn. Dực Thánh Vương chính là tham gia vào loạn Tam Vương tranh ngôi vị cùng Thái Tử Lý Phật Mã (Lý Thái Tông vua thứ hai nhà Lý) sau này được Lý Thái Tông xoá tội và phục chức tước.
Lý Kế Nguyên lại là con trai của Đông Chinh Vương Lý Lực, Đông Chinh Vương là hoàng tử thứ ba của Lý Công Uẩn và cũng tham gia loạn Tam Vương tranh ngôi với Lý Phật Mã và cũng được tha thứ.
Cho nên mới nói hai người này là dòng phụ của Lý Tông Thất nhưng Lý Kế Nguyên gần hơn Lý Hoằng Chân nhiều.
Thật ra cả hai Vương Tước cũng là mới được phong lên thôi. Đầu tiên trước Khi Bắc Chinh Ung Châu thì Lý Hoằng Chân chỉ là Định Võ Hầu, Lý Kế Nguyên Là Khai Võ Vương, một chức vương tầm trung. Sau nhiều chiến công ở Phía Bắc cũng là cân bằng sau khi phong vương cho Thân Cảnh Phúc cùng Lưu Kỷ cho nên mới tấn thăng hai người này.
Giờ đây khi thế gia đã chấp nhận cúi đầu, nguy cơ nội bộ quân sự đối đầu đã qua, Lý Kế Nguyên phải nhanh chóng về Kinh Sư nghe tuyên cùng hợp nghi tác chiến phía Bắc. Lần này đánh Thượng Nguyên chỉ là cớ, ý đồ Quảng Tây mới là thật, cho nên không thể qua loa mà phải có chuẩn bị rõ ràng cùng kỹ càng.
“ Ngũ Ca ngươi cảm thấy chuyện này ra sao?” Hoằng Chân lên tiếng không đầu không đuôi.
Trong hàng ngũ đồng lứa dĩ nhiên Lý Thánh Tông là Đại Ca , Phụng Càn Vương Nhị ca, còn có hai người nữa nhưng chết yểu thì tới Lý Kế Nguyên cho nên gọi Ngũ ca, trong tông thất cũng như trong thế gia đều vậy, lấy dòng chính làm đại từ đó phân thứ bậc đồng lứa.
Cách gọi anh hai anh ba , anh tư gì đó thời này không dùng, ở Tống Thì thường xưng Nhị Lang, Đại Lang, Tứ Lang gì đó… nhưng ở Đại Việt các thế gia vẫn ảnh hưởng đậm Hán Đường cho nên xưng Đại Ca , Nhị Ca , tam ca… còn dân thường xuồng xã thì không có cách xưng hô này mà chỉ xưng chung là anh cộng thêm tên vào đó.
“ Ý Bát đệ ngươi là gì?” Lý Kế Nguyên vuốt vuốt chòm râu đã hoa bạc không khỏi khó hiểu.
“ Thì là chuyện Quảng Tây- Tây Mân” Hoằng Chân nóng nẩy.
Lúc này mới chỉ bao nhiêu ngày, nhưng lối văn hoá Bố Chính xâm nhập cực ghê. Thực tế cách đọc chữ Latinh ghép vần người thông minh sẽ học rất nhanh. Sau đó Bố Chính không thiếu in tài liệu tranh ảnh sách báo đưa đến rải khắp Thăng Long tạo nên một phong trào Cánh Tân văn hoá rầm rộ. Đám người Lý Kế Nguyên không thể lạc hậu, cho nên có nhiều cách gọi , từ ngữ bọn họ sẽ bị ảnh hưởng.
Ví như địa đồ chú thích. Ngô Khảo Ký cho vị trí Tây Mân là Vùng Quảng Tây, thời này làm gì đã có danh từ ấy nhưng hắn cứ viết vào thế lại thành danh xưng.
Thật ra lúc này đây chính là Quảng Nam Tây Lộ của nước Tống, Ngô Khảo Ký không muốn gọi như vậy cho nên đổi lại là Quảng Tây.
Nói chung văn hoá Bố Chính lại rất dễ tiếp cận cùng thuần Việt cho nên sức lan toả kinh hồn. Thăng Long mới đang xây dựng trường học thư viện mà không thiếu con em các hộ đã bắt đầu nghêu ngao A B C.
Đơn giản vì sách vở vỡ lòng ở Thăng Long là phát tự do, người Bố Chính mang mấy thuyền sách đến ,cứ như là Bố Chính trồng được giấy vậy.
Có sách muốn người hướng dẫn, đơn giản thôi, rình mò Cấm Vệ quân nghỉ ngơi trà nước chạy đến hỏi là xong, cấm vệ quân Gốc Bố Chính 100% biết chữ.
Cho nên ấy à, kể cả hủ nho hay thế gia muốn cản luồn văn hoá này cũng rất khó. Sợ nhất là bọn họ cũng đang bị mê mẩn trong đó.
Lại nói về Lý Kế Nguyên lúc này ung dung nói lại: “ Quảng Tây tốt, Ngô Khảo Ký cũng chu toàn, đây cũng là lối ra không tồi cho Lý gia. Chúng ta nếu còn ở Đại Việt, nếu muốn yên thân chết già chỉ có thể giao binh quyền làm cái nhàn tản quan viên, con cháu Lý gia đời này đời sau chỉ có thể co mình làm người. Quảng Tây tuy xa lại là đất người Bố Y nhưng Lưu Kỷ đã quét tước một lần , nay Ngô Khảo Ký lại hứa hẹn cho chúng ta dẫn triệu người Việt tới. Rõ ràng là rất tốt phương án rồi”
Lý Kế Nguyên rất thành thật nói chuyện.
“ Ngũ Ca , ta không nói Quảng Tây tốt hay không tốt. Tình thế Lý gia ta biết, giờ cho dù Lý Từ Huy, Ngô Khảo Ký không thèm Thăng Long mà rút về Bố Chính thì chúng ta có thể tiếp tục lãnh đạo Đại Việt sao? Chúng ta đã không còn đủ sức ức chế thế gia quân phiệt rồi, ở lại chỉ tổ nội chiến, lúc đó nếu thua thì toàn tộc tiêu vong”
“ Sắp xếp của Ngô Khảo Ký ta cũng hoàn toàn phục, lối ra này ta chưa từng nghĩ tới, ta đồ rằng nếu không có sự kiện khốn kiếp Tống Kiệt hại đủ Lý gia thì Quảng Tây vẫn sẽ là nơi mà Ngô Khảo Ký ngắm đến cho Ngô Gia ví dụ Ngô Khảo Tích. Hắn đã nâng được Ngô Khảo Tước lên Đế Bắc Nguyên thì cái Đế Quảng Tây này chắc hẳn cũng trong mục tiêu của hắn”
Lý Kế Nguyên âm trầm gật đầu đồng ý.
“ Ta rất đồng ý, kẻ này mưu tính quá xa, ta tự phụ không bằng, có lẽ Quảng Tây đúng là nước cờ hắn để lại cho Ngô Gia, chỉ là lúc này Ngô Lý hai nhà đổi chỗ, chúng ta đi Quảng Tây bọn hắn về Thăng Long. Tuy có khuất nhục nhưng đây là kết quả tốt nhất cho chúng ta rồi. Vậy ý ngươi là gi?”
“ Ta đàn muốn nói về Đế Vị ở Quảng Tây, ví như sau này lập Bắc Việt Đế Quốc vậy ai là Đế Hoàng, chẳng nhẽ lại để thằng nhóc Lý Càn Nhân lên ngôi Đế Bắc Việt?”
“ Ngươi đại nghịch bất đạo” Lý Kế Nguyên chỉ thẳng mặt Hoằng Chân quát lớn.
“ Ngũ ca ngươi bớt nóng tính, ngươi bình tĩnh nghe đạo lý của ta nói. Lúc này ngươi phải hiểu là Lý thị dục hỏa trọng sinh, cái gì dòng chính dòng phụ cái gì đích tử đích tôn còn giá trị sao? Tất cả quy về hỗn độn sắp xếp lại trật tự, người nào có năng lực nhất đứng lên làm chủ gia.”
“ Giờ đây chỉ có ta ngươi cùng nhị ca ( Phụng Càn Vương),nhưng xem ra nhị ca không còn khả dụng. Mà ta chỉ phục mình ngươi ngươi lên gia chủ tiếp nhận Quảng Tây Bắc Việt là chính xác. Chẳng nhẽ ngươi hi vọng chúng ta ra sức đánh xuống giang sơn lại để một thằng nhóc miệng còn hơi sữa đứng lên chỉ huy? Hắn chỉ huy không đúng thì Lý gia hương hỏa cũng không còn”
“ Ngũ ca, lúc này phải lấy người có năng lực làm lãnh đạo, không phải lúc cảm tính với trung quân tư tưởng, nếu là để Càn Nhân làm đế thì ta không đi Quảng tây, thà làm vương Thượng Nguyên cho khỏe thân.”
Lý Kế Nguyên yên lặng, toàn thân ông ra run lẩy bẩy, có một số suy nghĩ nếu không nghĩ đến thì thôi, nếu đã nghĩ đến rồi rất khó ưc chế lại, giống như quả bóng chứa đầy nước, không thủng thì thôi, chỉ cần một lỗ kim nhỏ sẽ làm tất cả nước ào ào đổ ra.
“ Ngươi… ngươi để lão phu suy nghĩ… suy nghĩ”
“ Còn suy nghĩ gì nữa…” Hoằng Chân càu nhàu.
“ Nhưng chuyện này còn xem ý Ngô Khảo Ký ủng hộ ai. Chúng ta có thể tự quyết được sao?” Lý Kế Nguyên chợt hỏi.
“ Ngũ Ca, là hắn tự nói giao Quảng Tây cho Lý gia lập quốc, không hề nói giao cho ai, là chúng ta tự quyết mà…”
“ Cái này… cái kia..” Lý Kế Nguyên rất lưỡng lự.
Mộng đế vương là một thứ rất cuốn hút người, có những người không bao giờ nghĩ đến thì không sao, nếu Lý thị dòng chính còn tồn dĩ nhiên Kế Nguyên không có cái gan này nghĩ tới, nhưng lúc này thì sao?
Hoàng thành, Sùng Đế không hề hay biết, hắn gút mắc được giải, trở nên thông minh hoạt bát hơn nhiều. Mỗi ngày đều là đúng giờ luyện võ dúng lịch học Sách giáo khoa Bố Chính, không thì lẽo đẽo ngoan ngoãn bám theo Lý Từ Huy học về sử lý chính vụ cũng như đạo cân bằng.
Gần đây hắn đặc biệt không bao giờ bén mảng đến Thúy Hoa cung.
Lời dăn của Ngô Khảo Ký có tác dụng.
“ Chị họ, vì sao lại quy hoạch thôn trấn nơi này, lơi này rõ ràng địa thế không thuận lợi trồng trọt, tiêu phí tới mất vạn lượng bạc xây dựng liệu có hợp lý không?”
Lý Càn Nhân hết sức chăm chỉ theo phụ giúp giấy mực hầu bên cạnh Lý Từ Huy lúc nàng làm việc, tất nhiên chỉ những lúc Lý Từ Huy nghỉ ngơi hắn mới đám đặt câu hỏi.
“ Là xây dựng công nghiệp thôn trang, đào một đường nước nơi này, lấy xi măng xây dựng thành một con sông dẫn nước qua, lúc nước chạy qua các cỗ máy sẽ sinh ra lực quay giúp cho các máy móc công nghiệp hoạt động.” Lý Từ Huy mệt mỏi tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi, nàng cảm thấy làm công việc quản lý đúng hợp với nàng, cảm giác thật hăng hái, dù mệt nhưng vẫn vui vẻ.
Lý Càn Nhân cũng hợp ý nàng, ngoan ngoãn , thông minh, biết điều… mấy thứ dối trá khôn vặt học được trước kia từ ai đó đã biến mất.
“ Là máy móc thần kỳ của Bố Chính? sau này ta có thể mang một ít đi Quảng Tây được không?” Lý Càn Nhân rất có hứng thú cùng máy móc, nhưng hắn không được tiếp xúc nhiều công nghệ mang tính cốt lõi. Tuy nhiên điều đó không làm hắn giảm đi niềm đam mê với mấy thứ thần kỳ này.
“ Cũng được, ta sẽ cung cấp một số cho Quảng Tây, mà đó là chuyện về sau, ngươi tính chạy? Không có cửa, anh rể ngươi nói rõ, không học thành tài không đi Quảng Tây được. nếu ngươi ngu đốt đến đó làm đế chỉ là phá hoại” Lý Từ Huy trách mắng.
“ Ta nào có ngu…. dốt… Ái” Lý Càn Nhân đang làu bàu thì hét lớn.
Tai của hắn đã bị kéo thành tai thỏ.
“ Tính làm phản sao?” trời đất thiên địa có nơi nào trên thế giới Đế Hoàng bị đối xử như vậy.
“ Chị họ thủ hạ lưu tình… á á..”
Lý Từ Huy buông tay, Lý Càn Nhân nhảy một cái chạy đi thật xa.
“ Ngươi thật hung dữ đâu, ta đã hiểu nguyên nhân vì sao anh rể….” nói lấp lửng sau đó bỏ chạy mất dạng.
Lý Từ Huy trong cung trang bó buộc đuổi là không kịp chỉ có thể hừ hừ ngồi xuống, lần sau bắt được thì sẽ … răng rắc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.