Nhận mệnh, đây là cả ba người Tích Tước Trung lúc này tự an ủi, ở đây chỉ có Trung là oan khuất nhất, khổ sở nhất, vì hắn không có lực hoàn trả.
Đấu vật với hung thú hình người, nhưng hung thú hình người này lại có kĩ thuật vật siêu việt. Hình dung thảm cảnh có thể hiểu.
“ Khả Hãn cố lên, Khả Hãn vô địch”
Binh sĩ Bắc Nguyên hứng khởi hô vang cổ võ.
Tước tái mặt quát lớn.
“ Im miệng cả lại , các ngươi muốn hại chết bản Khả Hãn sao?”
Cả một đám binh sĩ im phăng phắc, họ không hiểu cổ võ thôi mà chẳng nhẽ Khả Hãn có thể thua.
Một tên thảo nguyên lão binh dường như biết chuyện mà thì thào vào tai mấy tên Hà Bắc binh chưa trải sự đời này.
“ Khả Hãn đao pháp nhất tuyệt là vô địch thiên hạ, nhưng nếu nói về đấu vật, vẫn là vị Đông Hải Vương nói tính, chờ lát nữa thoát ra áo khoác các ngươi sẽ hiểu”
“ Đông Hải Vương?”
“ Nhìn sẽ hiểu”
Lưng hùm vai gấu đó là một cái hình dung mà thôi, thường là ước lệ hoá dành cho những người có thân hình lực lưỡng khoẻ mạnh cân đối. Nhưng với Đông Hải Vương đó không phải ước lượng ẩn dụ so sánh mà là thực sự hình dung.
Tước cũng cao lớn, cơ bắp không thiếu, thân hình cân đối khoẻ mạnh, đúng là chiến thần trạng thái cơ thể.
Nhưng Ký lại là bạo tạc sức mạnh hình thái cơ thể hung thú dạng người, loại này chưa chắc tốc độ cao nhưng sức mạnh có thể nói là tuyệt luân. Hắn sách lên rìu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338744/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.