Hãn chu Bắc Nguyên quốc đầy uy thế tuy không quá cầu kỳ dát vàng nạm ngọc, nhưng bọn hắn là dát hỏa pháo chi chít xung quanh.
So với lều chướng sa hoa lộng lẫy kim quang vàng ngọc của Tây Hạ hay Đại Liêu thì không có cái giàu sang khí chất, nhưng hung hãn bá chủ khí chất nhìn qua sẽ thấy ngay.
Đại Hãn Ngô Khảo Tước đến, tứ phương cúi đầu, không có cái gì là bàn điều khiện hay ưu sách ở đây cả. Lý Bỉnh Thường đối với đám tiểu tướng của Bắc Nguyên thì cao cao tại thượng, nhưng khi nhìn thấy đại quân bọc kín thiết giáp của Ngô Khảo Tước đến nơi thì run như cầy sấy đích thân qua Bắc Nguyên doanh để xưng thần.
Lý Bỉnh Thường đã vậy Gia Luật Tuân khác gì? cũng một dạng chó thấy chủ vẫy đuôi chạy tới.
Tất nhiên Ngô Khảo Tước sẽ không tin thái độ thuần phục của hai thằng này, bọn hắn là sói trên thảo nguyên , không phải chó nuôi trong nhà.
Chó nuôi luôn có kiểu cạy gần nhà giữ mặt mũi , sủa loạn, nhưng khi đã sợ là thuần phục, đã thuần phục là khó phản. Nhưng sói thì không bao giờ tin tưởng được vẻ bề ngoài của chúng, nhất là thảo nguyên sói.
Thảo nguyên sói tuân phục Lang Vương, nhưng với điều kiện là lang vương đủ khỏe. Thảo nguyên sói không coa bày ra giá đỡ , không bày ra mặt mũi gì, chỉ cần Lang Vương đủ khỏe họ bề ngoài sẽ ngoan hơn chó. Nhưng một khi Lang Vương bị thương, ốm yếu , bệnh tật thì bọn chúng sẽ xông lên cắn một miếng.
Chuyện lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338742/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.