“ Mười ngày, đã mười ngày kể từ lúc thư bắt đầu gừi, mười ngày trước bảy vạn tinh binh Liêu Đông đã áp sát phòng tuyến Hoàng Hà”
Ngô Khảo Ký điên cuồng thúc ngựa, cho dù hắn có nhanh hơn nữa tập hợp quân đội du mục thảo nguyên còn lại ở Vương Đình cũng không thể trong ngày một ngày hai mà đủ.
“ Không cần tính toán nhiều, để lại ba vạn quân bảo vê vương đình, mang theo hai vạn xuôi nam, dọc đường không thiếu bộ lạc thảo nguyên đang đi về hướng nam, có thể mộ lính từ đó” Ngô Khảo Ký quyết đoán.
Ngày thứ ba ba vạn đại quân trang bị nhẹ, mỗi người hai ngựa đều là tốt nhất chiến mã trong gió tuyết đầy trời tiến về Bắc Bình.
Ngày thứ bảy đại quân Liêu Đông hậu phương tiếp viện tiền tuyến do Đông Hải Vương dẫn đầu đã tới Trường Thành, tốc độ hành quân có thể nói là siêu cấp nhanh chóng.
Đông Hải Vương tự mình thúc ngựa trong mưa tuyết người trắng xoá , râu đóng băng, từng hơi thở tràn đầy sương khói nhưng sống lưng hắn vẫn thẳng tắp, một người như thiên lang chiến thần thảo nguyên dẫn đầu quân đội làm gương.
Thảo Nguyên dũng sĩ bộ lạc lấy đó noi theo, không cắn răng một lời lặng lẽ hành quân nhanh.
Họ không dừng nghỉ, thay nhau ngủ trên lưng ngựa, ăn lương khô trên lưng ngựa, há miệng hứng tuyết coi như bổ xung nước.
Đông Hải Vương thân phận cao quý cũng như vậy, cớ sao họ có thể khác đây.
Trường Thành đã đến , Đông Hải Vương Hạ lệnh nghỉ nửa ngày. Đã ba ngày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338716/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.