“ Các huynh đệ Hà Bắc nghe đây, lấy mười phần tinh thần lên cho ta, Đừng để Kỵ doanh khinh thường chúng ta, dã chiến cõ lẽ chúng ta không so sán được tinh anh Kỵ Doanh, nhưng công thành chiến, thủ thành chiến chưa chắc ta thua bọn họ. Có những việc chỉ bộ binh chúng ta mới hoàn thành nổi.”
“ Chung Đại ca yên tâm, chúng ta không làm mất mặt Hà Bắc Doanh đâu”
“Ngu ngốc là Chung Thiên Phu Trưởng quan, nơi này là quân doanh không phải nhà ngươi”
“ Vâng chỉ huy”
“ Im lặng hết, đã tinh thần no đủ thì động thủ, kiểm kê lại trang bị đầy đủ chưa”
Đám bộ binh vỗ ầm ầm vào chiến giáp thép mảng trên ngực lẫn sau lưng mà la lớn.
“Chỉ huy nói đi đâu rồi, mấy thứ này chính là tính mệnh của chúng ta , có ngủ ta cũng đâu cởi ra”
“ Phải đó, nhớ ngày nào chúng ta lấy nhục thân tương bác mũi tên lưỡi đao, lúc ấy nếu có Chiến Giáp, có Mũ Sắt thì đệ đệ ta đâu chết thảm, hu hu... giá như Liêu Đông Vương đến sớm ba ngày”.
“ Ngươi thằng ngu này dám oán trách Đại Vương, đệ đệ ngươi chết, những tưởng xong việc không ai đoái hoài. Đại vương tới truy phùng công lao, trừ mấy thằng chó ngu ngốc bỏ chạy trước kia, đám huynh đệ hi sinh trên đường tới Tế Nam chỉ cần lập sách có Tế Ninh Bá xác nhận , có người nhà nhận tuất đều được ban ruộng, ban trâu cày, ban hạt giống lại miễn giảm thuế ba năm. Con mẹ ngươi nghĩ Đại Vương biết bay, có thể bay thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338703/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.