Lại nói điểm lợi hại thứ hai trong sắc lệnh của Ngô Khảo Ký. Nó không những kéo Trịnh gia thực sự nhảy vô vũng bùn Hà Bắc, mang lại an toàn cho Trịnh Tú Tú cùng Ngô Gia Bảo. Nó còn giúp ổn định hậu cung của Liêu Đông Vương, lại giúp quân sĩ Liêu Đông các tù trưởng một lòng quyết chiến.
Đây không còn là cuộc chiến cướp bóc đơn thuần sau đó rút về tái ngoại mà là một cuộc chiến xưng đế của Ngô Khảo Tước, là cuộc chiến đoạt Vương Hầu Công tước của đám thủ hạ. Cho nên đám này thủ hạ Liêu Đông có thể dám hi sinh, công lao của bọn họ con cháu hưởng, dòng tộc hưởng, không ai dám phủ nhận công cao khai quốc công thần. Nhưng Liêu Đông Vương mà chết là hết chuyện, là cả Liêu Đông quân loạn cào cào, không ai ở đây có thể thay thế vị trí lãnh đạo toàn quân.
Biết rõ điều này đám tướng tá không ngại đi theo con đường nguy hiểm đánh thẳng Biện Kinh, từ Bắc Bình đi Thạch Gia Trang, đánh thẳng Hàm Đan trực chỉ An Dương uy hiếp Biện Kinh. Nhưng bọn họ chỉ muốn Ngô Khảo Ký ở lại Bắc Bình điều khiến đại cục, không muốn hắn xông pha nguy hiểm.
“ Kính mong Vương Gia về Bắc Bình, Long thể làm trọng”
Hoàng Nhan A Cốt Mẫn cha vợ như nằm dạt dưới thảm doanh trướng mà hét lớn quyết tâm vạn phần.
Bộ tộc Nữ Chân hắn bị người Liêu ức hiếp đô hộ mấy trăm năm, lúc này là cơ hội trở mình trước mắt, cơ hội tiến lên tiểu Hãn tước vị, hắn không muốn cứ vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338693/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.