" Không đây không phải những gì ta muốn, ta không muốn làm hoàng đế Đại Việt, càng không có hùng tâm dã tâm gì. Các ngươi toàn tự mình đoán mò ta chỉ muốn giáo hoá dân tộc giúp cho người Việt có thể biến cường ai làm hoàng đế ta không quan tâm. Ta không lôi cháu ruột của mình ra làm vật hi sinh"
" Đại ca không được a, những ngày này ta luôn lặp đi lặp lại giấc mơ, giấc mơ đệ muội tử bị chém đầu, Giấc mơ Ngô Gia Bảo cháu trai chưa đầy tuổi của ta bị giết hại máu me đầy người"
Ngô Khảo Ký hao mắt đỏ hoe tràn ngập huyết vận, hắn như đang trào ra huyết lệ, hắn gào lớn như muốn thanh minh cho bản thân, cho những hành động của bản thân.
" Nhị đệ ngươi bình tĩnh lại"
Ngô Khảo Tích ôm lấy vai của Ngô Khảo Ký mà giữ chặt lại lay tỉnh nhị đệ của hắn.
" Đại ca , Ngô Khảo Tước hắn gửi thư riêng cho ngươi? hắn muốn làm gì? Hắn đang ở nơi nào?"
“ Đây là thư của hắn”
Ngô Khảo Tích từ ngực áo lôi ra một phong thư tín không mỏng.
Ngô Khảo Ký run rẩy cầm lấy thư dở nhanh đọc gấp. Lá thư này nhiều chỗ nhòe đi hẳn là đã thấm đẫm nước mắt.
Ngô Khảo Ký hai tay run rẩy, bước chân cũng loạng choạng không vững, hai mắt như lồi ra mà đọc từng chữ .
“ Thằng khốn này hắn không để ý tính mệnh cháu ta đã đành, đến ngay cả hắn cũng không muốn mệnh. Ta cần hắn liều mạng? Ta cần hắn hi sinh cốt nhục? Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338689/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.