Huỳnh Dương thành – Đại Tống.
Một khung cảnh hòa nhã kẻ mua người bán tấp nập, cậu ấm cô chiêu dạo phố xuân, khắp nơi đèn hoa tưng bừng , ai mà nhìn khung cảnh này thì làm sao biết được Đại Tống đang oằn mình với chiến tranh cả nam và bắc. Điều này chẳng có gì lạ lẫm cả vì Đại Tống quá rộng mà, ở nơi này lòng người chẳng có chút nào bàng hoàng, theo họ nghĩ trời có sập xuống thì cũng chẳng lan đến Huynh Dương được. Biên ải ở quá xa mà.
Trịnh thị, đệ nhất gia tộc Huynh Dương, phủ đệ xa hoa lộng lẫy rộng lớn như lăn tẩm , chẳng qua vì giới hạn về quy cách nên đám này không xây dựng quá cao mà thôi. Nếu để xây tự do bọn này dám chắc có thể xây phủ đệ không kém hoàng cung.
Lúc này một đoàn chiến mã cả mấy trăm người dừng trước phủ đệ Trịnh thị, nhìn cách ăn mặc thì có vẻ đây là người Liêu quốc. Dân chúng xung quanh hiếu kì xem kịch vui thập thò chỉ chỏ bàn tán. Họ không hiểu người Liêu đến Huỳnh Dương làm gì và cũng không hiểu Trịnh thị và người Liêu ân oán ra sao để người ta đem quân vây kín cửa vậy.
“ Các ngươi có nghe gì không, là Trịnh gia đắc tội người Liêu cho nên bị họ đến tận nhà tính sổ đấy..” Một bà tám không biết đầu đuôi câu truyện nhưng dựa vào quan sát và phán đoán bịa truyện như đúng rồi.
“ Ngươi biết gì, là Trịnh gia làm ăn ở Đại Liêu nợ tiền thôi…”
“ Ngươi nói đâu rồi, Trịnh thị nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338666/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.