“ Có cái rắm dùng mà nghĩ nhiều như vậy. Bản Vương chẳng có gì cong cong quất quất như vậy. Trong đó còn nhiều người, nhiều hơn một kẻ cầm đao thương thì khả năng quân ta ngã xuống nhiều hơn một người. Chuyện lấy tính mạng quân sĩ ra làm đá lót chân lão tử làm không được. Chờ đi đợi chúng đánh đến người sống ta chết thì chúng ta xông vào thu thập tàn cuộc”
“ Trời lạnh gì đâu, ngồi ăn nhậu không tốt sao, chém chém giết giết… chậc chậc”
Ngô Khảo Tước đạo lý là không có tí đạo lý nào. Thằng này lười nghĩ nhiều, được cái hắn có chính kiến của mình. Đánh trận hắn cũng có quy tắc của bản thân. Nghĩ nhiều làm gì, dùng cách dễ dàng nhất để thắng trận không tốt hơn sao.
Tuy rằng lời nói có thô tục nhưng đây cũng là Ngô Khảo Tước bị ảnh hưởng bởi Ngô Khảo Ký tiếc quân như mạng, không dễ đem tính mạng quân sĩ là làm đá lót đường.
Cả đám em vợ trầm ngâm nghe anh rể nói chuyện. Rất có phong thái chửi người nhưng…. Nghe không thiếu đạo lý trong đó a.
“ Anh rể đã dặn vậy thì tiếp tục ăn nhậu thôi. Mẹ cái thời tiết này thực chịu không nổi a…”
“ Uống uống”
“ Anh rể ta mời ngươi một chén”
“ Được rồi, không dông dài thay nhau mà trực, một nửa không được uống tiếp … trực quan doanh trại. Một nửa tiếp tục uống” Ngô Khảo Tước to gan lớn mật, giữa chiến trường dám nhậu nhẹt.
Dẫu sao hắn cũng để lại một nửa quân canh phòng còn một nửa thì thay nhau ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338663/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.