“Trần tỷ phu… khặc khặc nhầm. Ngô Ngô đại gia… cái này cái kia. Thực sự đại ca của ngài là Vương gia?”
Trịnh Thành Công dò dò xoắn xuýt hỏi.
“ Không phải Vương gia thì là gì? Gọi là Đông Hải Vương… Sao có chuyện gì?” Ngô Khảo Tước trợn mắt dọa dẫm .
Ngô Khảo Tước là trị Trịnh Thành Công y như Ngô Khảo Ký trị hắn, kiểu như cho nói mới được mở mồm, không cho nói thì im ngay không ăn đập. Trước đây Ngô Khảo Tước toàn bị Ngô Khảo Ký và Lý Từ Huy bắt nạt, ở Tân Bình Lộ tuy hắn là nghị đương gia nhưng vì Ngô Khảo Ký quản rất nghiêm cho nên nếu mở mồm chửi bậy trong quân sẽ bị tẩn no đòn. Cái danh nhị đương gia này không dùng được khi mở mồm nói bậy.
Nhưng giờ Ngô Khảo Tước tước khác rồi, ở nơi này thực tự do sung sướng, ngoài trời với đất thì hắn là lớn nhất Ngô Khảo Tước mê mẩn feeling này.
“ Ngô gia, Ngô thái tuế , Ngô tỷ phu… cho ta hỏi một câu. Có phải lần này tỷ phu ngược bắc chuẩn bị làm Vương Liêu Đông?” Trịnh Thành Công gương mặt liếm chó xoa xoa hai tay nghiêng người ghé sát Ngô Khảo Tước mà thì thầm.
Ngô Khảo Tước giật mình trợn mắt nhìn chăm chú thằng này… “ Từ đâu ngươi biết, chị ngươi lén đọc thư tín của ta…?”
“ Không không không, là phụ thân đại nhân đoán ra, chị của ta một lòng một dạ với tỷ phu làm sao có thể hành động như vậy. Cha ta đoán thâm ý của Đông Hải Vương, kêu ta một mực phò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338652/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.