Ngô Khảo Ký đắn đo, vật vã, mệt mỏi tìm cách lách luật chế tạo súng thần công không phải không có lý do.
Cùng là người xuyên không nhưng Ngô Khảo Ký được đánh giá là bất học vô thuật, Tống Kiệt lại đang nổi đình nổi đám ở Đại Việt với tài hoa xuất chúng, xuất khẩu thành thơ. Nếu để ngoại nhân cổ đại đánh giá và so sánh về hai nhân vật này thì chắc hẳn…. không ai thèm so sánh cả. Vì vốn dĩ trong mắt mọi người Tống Kiệt quá hoàn mĩ về “kiến thức” để Ngô Khảo Ký được đem ra so sánh.
Tống Kiệt có thể xuất khẩu thành thơ, đây là sự thật. Tên này thực sự có thể làm thơ văn bằng năng lực của bản thân hắn. Lại thêm tên này nghiên cứu về Văn hóa xã hội cho nên các loại như Phật Đạo Nho đều hiểu qua. Biết được Ỷ Lan Thái Hậu tôn sùng Phật đạo thì thằng chó này quay xe nghiên cứu phật đạo, vốn dĩ có nền tảng gốc cộng thêm đạo văn, nhái thơ. Chẳng mấy chốc thằng này trở thành một “tín đồ” phật giáo có sự am hiểu về Phật Đạo không thua kém các cao tăng. Cho nên Tống Kiệt ở Long thành rất rất phong vân. Nếu đem đánh giá thì không ai dùng Tống Kiệt để đi so sánh với võ biền Ngô Khảo Ký nửa chữ cắn đôi cả.
Nhưng đối với một người hiện đại mà đánh giá thì thằng khốn Tống Kiệt quá phèn. Ngô Khảo Ký không thể hiểu nổi tại sao Tống Kiệt trong mười năm vẫn chỉ loanh quanh ở việc đúc những ống đồng, gang trơn nhẵn để làm súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338640/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.