“ Haizzz thằng này có vẻ thoát chêt nha…”
“ Bớt nói tào lao, thằng này sẽ được giải về triều đình đó…”
“ Ôi giời, một là nó ngủ say, hai là bọn Tống này không biết tiếng Việt đâu mà lo lắng…”
“ Thôi mày bớt tật nói nhiều đi….”
Bỗng một tiếng quát lớn vang lên.
“Hai tên kia không được xì xào bàn tán, nhiệm vụ của các người là canh gác nơi này, cấm nói chuyện”
Tiếng dạ thưa vang lên trong đêm tối rồi tất cả trở về tĩnh lặng.
Tống Kiệt nằm trong căn buồng giam lòng lạnh lẽo, trong những ngày qua hắn bị hành hạ vô cùng đáng sợ. Tống Kiệt thề rằng hơn mười hai năm xuyên không những ngày qua mới là những ngày kinh khủng nhất trong cuộc đời của hắn.
Sự tra tấn thể xác không bao giờ kinh khủng bằng tra tấn tinh thần. Những lần bị ép thức dài bốn đến năm ngày liên tục sau đó lại bị nhốt vào buồng tối và cho hít thứ khói mê khó hiểu , làm tinh thần của Tống Kiệt không còn sức chịu đựng, hắn đã bên bờ vực của sự điên loạn.
Tống Kiệt lúc này mới thấm nhuần được một điều rằng , hắn một kể xuyên không chẳng là cái thá gì trong thế giới này. Hắn Tống Kiệt nếu còn trầm mê bất ngộ trong thân phận người xuyên không thì sẽ chết càng nhanh chóng. Cho nên Tống Kiệt lúc này đang nghĩ đến những biện pháp để sinh tồn. Phong hầu bái tước Tống Kiệt hắn không còn chút suy nghĩ viễn vông nào cả.
Lúc này Tống Kiệt không hề ngủ, hắn đã thức dậy từ lâu, nhưng khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338635/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.