Lại nói về trận chiến ở Tiểu Bình Nguyên Đặng Gia thành.
Chuyện vốn không ai có thể nghĩ đến lại xảy ra, 1000 kỵ binh với 40 chiến tượng lúc này đang nắm thế chủ động trên chiến trường trước một phe đông hơn gấp nhiều lần.
Nhưng nếu ai đó suy nghĩ thật kỹ lại sẽ thấy không hề là chuyện hoang đường hoặc là tự sướng kiểu YY. Đây không phải là một trận dàn chiến vài vạn người. Cũng không phải là một trận đôi công. Nếu so sánh về quy mô nó chỉ là một trận tiểu chiến. Cho nên chiến trường nơi này đặt nặng về mặt chiến thuật cùng tinh nhuệ.
Người Bố Chính lấy khỏe ứng mệt. Ngựa voi, người đều là nghỉ ngơi dưỡng sức trong bóng dâm mát mẻ. Thậm chí chiến giáp của họ cũng mới trang lên trước khi chiến đấu 30 phút mà thôi. Trong khi đó quân Anak Đê đã mệt mỏi và kiệt quệ trong khoảng thời gian dài chuẩn bị doanh trại dưới ánh nắng gay gắt của mùa khô miền Trung.
Thứ đến người Bố Chính có chuẩn bị mà đến, chiến thuật họ đã lên đầy đủ , chi tiết. Người Anak Đê chỉ là vội vàng ứng chiến.
Về tinh nhuệ thì người Anak Đê tinh nhuệ lực lượng voi chiến, còn người Bố Chính tinh nhuệ lại là cả voi chiến lẫn kỵ binh. Voi chiến của Bố Chính tinh nhuệ ở chỗ được trang bị tốt cùng chiến thuật không va chạm trực tiếp. Do đó toàn quân Bố Chính đều là tinh nhuệ nhất khối chiến trường này.
Nói tới kinh nghiệm cùng độ hiểu rõ về nhau thì người Bố Chính không lạ khi chiến đấu cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338545/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.