Quay lại với phòng quân cơ được bố trí tại tầng 1 của Đồ Chiêm Thành.
“ Bẩm chủ công, chúng ta nên xử lý đám tù binh người Chiêm ra sao?” Đinh Quý lúc này lên tiếng.
“ Bẩm chủ công, bọn này là tinh nhuệ của người Chiêm, võ nghệ cao cường, kể cả có bắt chúng làm nô lệ cũng cần nhiều người chông coi nếu không chúng sẽ gây loạn, theo thuộc hạ nên chém đầu hết” Ngô Bình lên tiếng.
“ Đúng nên chém hết đám này…” Chúng tướng nhao nhao…
Ngô Khảo Ký lắc đầu, nếu muốn chém người thì dễ thôi, nhưng hắn có cách xử lý đám tù binh này tốt hơn.
“ Các ngươi biết chuyện 6 ngàn binh sĩ của cả Ma Linh và Địa Lý bị bắt làm tù binh? Ta là muốn dùng đám này đổi lấy bọn họ.” Ngô Khảo Ký nói ra ý định của mình..
“ Bẩm chủ công, những binh sĩ kia là sương binh mà Dương gia cùng Lê gia mang từ Nghệ An và Thanh Hóa đến, nói mội cách nào đó họ là người Lê-Dương hai nhà….” Đinh Quý lên tiếng, ý của hắn đó là Ngô Khảo Ký có cứu những người này thì cuối cùng họ cũng bỏ về Thanh Hóa – Nghệ An. Cứu rồi liệu có đáng hay không? Điểm quan trọng đó chính là thả rồi 3500 Sanock binh thì đám tinh nhuệ này sẽ quay lại chém giết cùng binh sĩ Bố Chính. Cái giá bỏ ra là quá lớn mà thu lại được sợ rằng không có bao nhiêu.
“ Bẩm chủ công, sức chiến đấu của mấy ngàn binh Chiêm này rất mạnh, nếu thả chúng ra thì sau này rất khó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338538/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.