Cuối tháng năm, Bố Chính Nóng như đổ lửa, đã một tháng trời không có một hạt mưa..
Bố Chính tiêu đời.
Ngô Khảo Ký ray ray trán gần như suy sụp, thời bình thiên tai không đến nhưng thời loại tai họa luôn ngập đầu.
Tai họa của Bố Chính là nhiều hơn sự tưởng tượng của hắn nhiều.
Cũng may có được Đinh Quý tư vấn mà Ngô Khảo Ký cơ hơn nhiều một vài loại chuẩn bị nếu không thì Bố Chính khả năng gặp nguy thực sự..
Chúng quân tướng phía dưới cũng mặt mày sầu khổ, thực tế họ cũng đang bó tay hết cách.
“ Thực tế xác định bao nhiêu diện tích sẽ mất trắng, bao nhiêu còn có thể thu hoạch?” Ngô Khảo Ký cau có quay qua hỏi Lê Văn Tường, lúc này tên khốn này đã kiêm luôn Sở Trưởng Nông Nghiệp Sở vừa tức tốc thành lập không bao lâu.
“ Bẩm chủ công, e rằng 1 vạn 5 ngàn mẫu mắt trắng một nửa…. Các vùng lân cận ao hồ lớn như Đặng, Phía tây Chính Hòa, các vùng lân cận sông Linh Giang như Bố Chính, Minh Cầm, Vân Sơn là có thể có chút nước để cấp cứu ruộng đồng. Các phần còn lại như Tòng Chất, phần Nam Chính Hòa , Đặng Gia coi như mất trắng…” Lê Văn Tường sầu khổ.
Phải Chính Hòa năm nay hạn hán nặng nề, nước sông đã hạ đến rất thấp, các ao hồ nhỏ cũng đã trơ đáy. Nói chung cái dải đất miền Trung này cực kỳ khắc nghiệt. Các con sông từ miền núi phía tây đổ về biển phía đông là rất ngắn , độ dốc lớn cho nên việc tích nước là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338530/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.