Chính Hòa Huyện lúc này thực sự… có một chút gì đó phát triển theo chiều hướng là nơi ăn chơi , tiêu tiền. Còn về phía Bố Chính thành lại có vẻ phát triển như một trung tâm công nghiệp.
Điều này có vẻ khá vô lý khi mà trung tâm chính trị, quân sự cũng đặt ở Bố Chính luôn.
Có lẽ điều này hiếm gặp ở thời hiện đại, nhưng nó lại “ ngang nhiên” xuất hiện ở nơi này. Nguyên do âu cũng là vì những công nghệ của Bố Chính thuộc hàng bảo mật, cho nên Ngô Khảo Ký chấp nhận sống trong ô nhiễm, khói bụi, sự ồn ào đinh tai nhức óc đến từ các xưởng, nhà máy. Hắn không thể di chuyển các nhà máy đi quá xa Bố Chính, điểm này sẽ khó khống chế và nếu chỉ một trong số công nghệ của hắn thoát ra thì.. đùng… cả thế giới biến thiên và biết đâu đó một tá tầm vài chục thằng xuyên cùng thăm hỏi nơi này.
Chính vì nguyên nhân trên, trong khung cảnh bụi khói, công xưởng thì không thể mọc lên những khu vui chơi giải trí được. Lựa chọn đẹp nhất để phát triển một thành phố dịch vụ đó là Tòng Chất chỉ cách Bố Chính 20 dặm về hướng Đông Bắc. Nhưng… điều đó là không thể.. vì… Chính Hòa còn có một tên gọi khác… thành Từ Huy, cái thành này chủ nhân là ai? Nàng để cho Tòng Chất cướp đi cơ hội phát triển của mình? Dĩ nhiên là…. KHÔNG THỂ.
Chính Hòa sau khi xây dựng hoàn tất chỉ trong hai tháng đã nổi lên các dịch vụ sau. Ngân hàng Từ Huy, Nhà hàng ăn uống, Khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338527/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.