NoA hai dòng nước mắt chảy dòng dòng…
Nàng khóc vì sướng, khóc vì ăn quá ngon, thứ này là ngon nhất từ trước đến nay nàng có thể được nếm qua. Kể cả lúc ba mẹ còn sống và là Võ Sĩ của bộ lạc, cuộc sống “ khá giả” thì nàng cũng chưa bao giờ được ăn thứ nào có mùi vị như vậy.
Đây là mùi vị lạ mà nàng chưa từng thử qua , nó khiến người ta cảm thấy thoải mái, sảng khoái , sung sướng , nhưng nàng không thể gọi nó là vị gì vì trong đầu không có khái niệm này.
Ngô Khảo Ký lại móc ra một thanh thạch rau câu tiếp tục đưa cho NoA. Nàng đã ăn hết cả hai thanh lớn mà Ngô Khảo Ký đưa cho.
Phù phù….
Căng bụng…
No…
Đây là cảm giác ít ít khi có được của người sống thời mạt thế…
Nàng căng mặt cười hềnh hệch nằm ngửa vỗ vỗ bụng.
“ Giơ hai tay…”
Ngô Khảo Ký nói ra lệnh cho cô bé…
Chỉ thấy cô bé giơ hai tay…
Ngô Khảo Ký mở nắp túi dốc nước để nàng rửa tay…
Nhưng NoA ánh lên vẻ mặt nghi ngờ, khẽ cho nước vào miệng mút…
“ Á …. Á …á… chết tiệt , ngươi dám đổ ước sạch xuống đất… ta liều mạng….”
NoA như nổi điên lao tới Ngô Khảo Ký mà cào cấu đấm đá điên cuồng.
Phải vất vả lắm Ngô Khảo Ký mới khoá chân tay nàng lại rồi dí đầu vào một “ bể nước”.
Thì ra lúc NoA đi kiếm thức ăn thì Ký cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2896101/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.